Thứ Hai, 30 tháng 7, 2007

Đời ta có khi là lá cỏ

...ngồi hát ca rất tự do.

Có bao giờ nhìn lên bầu trời đêm đầy sao, bạn cảm được cái mênh mông vô cùng của vũ trụ?
"Khi người ta khen Einstein đã tìm ra được công thức E=mc2 và thuyết tương đối, ông mượn lời Newton, người đã tìm ra luật hấp dẫn của vạn vật, để đáp: "Tôi chỉ như một em nhỏ may mắn tìm được một hòn cuội trên bờ một đại dương". Lời đáp khiêm tốn đó chính là sự thực. Chẳng những sự hiểu biết của hai vĩ nhân đó, mà toàn thể sự hiểu biết của nhân loại ngày nay so với bí mật trong vũ trụ chỉ như một hòn cuội, một hạt cát trên bờ một đại dương. Chúng ta mới biết được phần nào cơ thể của chính chúng ta, mới biết được một phần nhỏ của lớp vỏ trái đất, mới chỉ đặt chân lên mặt trăng, chụp được ít tấm hình, đem được ít cục đá về... mà vũ trụ thì có tỉ tỉ ngôi sao và hành tinh, sâu rộng cả tỉ tỉ năm ánh sáng và có từ thời nào thì không ai biết được". - Nguyễn Hiến Lê.
Năng lượng mặt trời chiếu xuống trái đất là ánh sáng phân bố khắp quang phổ nhưng mắt người thường chỉ cảm nhận được một khoảng hẹp bước sóng thấy được. Tai người cũng chỉ nghe được trong khoảng hẹp của dải tần số âm thanh. Những tia có bước sóng ngắn hơn tia cực tím hay dài hơn tia hồng ngoại con người không thể nhìn thấy. Con người cũng không nghe được những tần số vùng hạ âm hay siêu âm. Bởi thế mà có những cõi sống vẫn luôn hiện diện quanh chúng ta, vì không thấy được, vì nó "vô thanh", "vô hình" với mình nên ta không biết và tưởng là nó không tồn tại. Mà thực ra thì nó đã và vẫn luôn tồn tại đó thôi.

Một số người sinh ra bẩm sinh đã có phần nào trực giác nhạy bén này. Còn lại đa số chúng ta phải qua quá trình tu tập, khi đạt đến một mức nào đó , bạn sẽ phát triển được giác quan của mình và sẽ thấy được những điều "vô hình" đối với người thường, đọc được ý nghĩ của người khác, hay nhìn thấy những cõi giới "vô hình" xung quanh, những kiếp sống tiếp nối và chiêm nghiệm được sự vô thường của cuộc sống này.

Phàm những gì vật chất hữu hình có sinh thì cũng sẽ có lúc hoại diệt. Nhưng sự sống vẫn luôn luân chuyển, tiếp nối. Bạn sẽ hiểu rằng cả cái chết cũng không có gì đáng sợ, bởi chẳng qua nó chỉ như giai đoạn chuyển tiếp qua một kiếp sống mới khác. Tùy theo nghiệp quả của mình mà nó quyết định kiếp sống mới của bạn nằm trong cõi giới nào. Bạn có biết rằng sinh ra được làm người là khó lắm, và bạn đã may mắn biết bao khi được làm người, để bạn biết quý giá và trân trọng hơn cuộc sống của mình. Sinh ra làm người đã là một may mắn mà làm người gặp được chánh pháp, được hướng dẫn và đi trên con đường chánh đạo lại càng là một diễm phúc vô cùng. Điều bạn cần là phải tinh tấn, tu thân để phát triển, hoàn thiện mình.

Tu thân? Điều căn bản nhất cho hạnh phúc đó chính là Tình Thương Yêu không phân biệt, lòng từ bi, bác ái với tha nhân, vạn vật. Đó là chân lý mà Đức Chúa, Đức Phật và các bậc Thánh hiền đã luôn dạy ta từ ngàn xưa. Không ai không cần tình thương mà có thể sống hạnh phúc. Nhiều khi người ta "đói" tình thương còn hơn là đói miếng cơm manh áo. Tình thương chữa lành những khổ đau, tình thương là chất keo kết nối con người với con người, và với vạn vật trong tự nhiên. Cũng chỉ có tình thương mới chiến thắng, cảm hóa được hận thù. Tình thương làm con người ta lớn hơn cái bản ngã của chính mình, bởi biết sống vì người khác, có dũng cảm để hy sinh vì người khác. Là cái gốc rễ của Đức nên những điều thiện lành cũng xuất phát từ tình thương. 

 
Bạn thân mến, mấy lời lủng củng, ý tại ngôn ngoại, mong rằng bạn hiểu được lẽ thật thì những được-mất trong kiếp sống hữu hạn vốn vô thường này sẽ không thể làm bạn ưu phiền hay cố chấp bám víu mà dày vò đau khổ. Chúc bạn ung dung tự tại, ngập tràn trong hạnh phúc chân thật!
Thân ái.