Thứ Tư, 29 tháng 8, 2007

Thần May Mắn Ganesh

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEinWURqjwJ5osWZn6A6FsYx95qvGEsDGpcNVwqCrIdQ1BkxihRMnXxwkirIlZ20yefVgitWffSJFR7FAAzOvZZY5l1FMybyTx-dKV4nMz17ZzRtMSxtIa62Zicb2G_jDt1U9485RKvGcv6u/s1600/ganesha_symbolism_1.gif
Hôm nay mới phát hiện ra cái hình là lạ trên chiếc nhẫn của cô Reena, mình thấy giống giống như hình thần Voi ở nhà cô. Hỏi ra thì cô bảo đúng vậy. Đó là thần May Mắn (God of Luck) có đầu voi tên là Ganesh. Trong đạo Hindu có đến hàng triệu vị thần nên mỗi người sẽ có một vị thần yêu thích riêng. Và vị thần yêu thích nhất của cô Reena là Ganesh. Trong nhà cô cũng có bức tượng Ganesh màu trắng nữa. Cô tin rằng chiếc nhẫn này đem lại cho cô may mắn và niềm vui, giống như tính cách của thần Ganesh vậy, ít khi nóng giận, luôn vui cười, rất thông minh, thích ăn nhiều nên có cái bụng to (làm mình liên tưởng đến Phật Di Lặc). Ganesh (son of Lord) là con trai của thần Shiva (the Creator) và nàng Parwati (Himalaya's daughter). Thần Shiva khi uống rượu say thì hay nhảy múa (vũ điệu của thần Shiva).

Rồi cô kể mình nghe tại sao Ganesh có đầu voi và chuyện ngày xưa thần Shiva yêu nàng Sati nhưng bị cha nàng (rất giàu) ngăn cấm, rồi thần Vishnu đã giúp bạn bằng cách đến cầu hôn và đánh tráo chú rể, để Shiva và Sati lấy được nhau, nhưng câu chuyện tình kết thúc buồn khi nàng Sati nhảy vào lửa và chết vì giận cha nàng hắt hủi, không mời hai vợ chồng nàng đến dự buổi đại tiệc của toàn vũ trụ. Nhưng cuối cùng Sati đã trở về lại với Shiva dưới hình dạng khác, đó là con gái của vua Himalaya (người rất tôn quý Shiva), nàng Parwati, Shiva cưới nàng và từ đó sống hạnh phúc.
Chiếc nhẫn đỏ có hình thần may mắn Ganesh.

Hồi chiều cô còn tìm trên mạng ra được tấm hình chụp tượng thần đầu voi Ganesh ở bảo tàng Chăm, Đà Nẵng. Cô vui vì tấm hình ở Việt Nam nên gọi mình lại chỉ cho xem.
Lễ hội Gaijatra và Rakshya Bandhan
Hôm qua (29.08) ở Nepal là ngày lễ hội Gai Jatra. Tiếng Nepal, "gai" là con bò và "jatra" là lễ hội. Cô Reena cho mình xem những hình ảnh lễ hội Kathmandu trên trang nepalnews.com. Cô kể đây là ngày lễ để tưởng nhớ đến những người thân đã khuất. Những người giàu sẽ cho bò đi xung quanh thành phố, nhưng vì bò rất mắc nên thông thường thì người ta hóa trang cho trẻ con đội mũ hình con bò để thay thế. Trên đường phố còn có múa gậy (stick dance) rất nhộn nhịp. Người dân phát trái cây, thức ăn và nước uống cho đoàn diễu hành.
Gai Jatra at Kathmandu by Ira CohenGaijatra ở Kathmandu - Nguồn ảnh: http://www.nepalphotography.org/
 
Ở Nepal có rất nhiều lễ hội, cô nói đùa là mỗi ngày đều có một lễ hội nào đó. Cô bảo mới hôm kia (28.08) là một lễ hội lớn khác tên là Rakshya Bandhan. Ngày này người ta buộc những sợi chỉ đỏ vào cổ tay để bảo vệ khỏi bệnh tật và những điều xấu. Họ còn nấu những nồi súp tất cả các loại đậu trộn chung để ăn suốt cả ngày. Anshy bảo ở Ấn Độ cũng có tổ chức ngày lễ này như vậy, chỉ khác là chỉ có các cô gái cột những cọng chỉ đỏ vào tay anh trai hay người mà các cô xem như anh trai (còn ở Nepal thì ai cũng có thể được cột).



Thứ Năm, 16 tháng 8, 2007

Nói "I love you"

bằng tiếng Ấn Độ và Nepal này.

Hôm qua, cô Anshy và Reena vừa dạy cho mình. Mình cũng dạy lại cho các cô nói "i love u" bằng tiếng Việt, và phải giải thích có đến nhiều trường hợp khác nhau tùy theo iu là ai nữa, tiếng Việt phong phú nhỉ.

Anshy bảo ở Kerala quê nhà của cô không có nhiều người biết tiếng Hindi, ngôn ngữ chính thức của Ấn, mà họ dùng chủ yếu tiếng Malayalam

"I love you" bằng tiếng Malayalam: - Njan ninne premikkunnu. (Vị trí của động từ nằm ở cuối câu, tức ở đây là "i you love")

Tiếng Hindi: - May tumse pyar karthi hum.

Nghe cô Reena kể mình mới biết ngôn ngữ địa phương của thung lũng Kathmandu lại không phải là ngôn ngữ chính thức của Nepal mà hoàn toàn khác hẳn, cả cách viết cũng khác (cô bảo hơi giống tiếng Mông Cổ).

Tiếng Newari (ngôn ngữ địa phương ở Kathmandu): - Ji matina du. (Không có túc ngữ, họ chỉ nói kiểu như "tôi yêu").

Tiếng Nepali: - Ma timilai mayagarchhu.

Buồn cười mỗi lần Hans gọi điện, Anshy hay gọi chồng cô là "Cha Cha" nên mình cũng đoán được chữ đó, chắc là "darling" hay "honey" gì đây, hihi. Thế nên mỗi khi thấy điện thoại cô reo là mình hay trêu cô "Cha Cha". Anshy hiền lành, ít nói nhưng cũng tiếu lâm lắm nha, bọn mình thường đùa suốt, vui lắm. Anshy bảo ngoài "Cha Cha" người ta còn nói "Kuttan" nữa. Người ta hay gọi người yêu kiểu như "con nai của anh", vì nó là một con vật dịu dàng.

Anshy hỏi thế con khỉ tiếng Việt gọi là gì. Mình viết chữ "Khỉ" rồi dạy cho cô đọc. Bẵng một lát sau nghe cô kêu "Kei Kei", lúc đầu chưa hiểu, không biết cô định nói gì, sau mới "ngộ" ra cô đang gọi mình, hừm hừm. Hahaha

Hai đứa mình còn có trò đặt tên cho mấy cái xe hơi mỗi lúc định băng qua đường nữa. Hai đèn xe giống như đôi mắt ấy, chúng cũng có mũi, miệng và bốn chân nhé. Bình thường bọn mình gọi chúng là những con chó, hôm nào gặp xe tải thì là con voi.


Thứ Ba, 14 tháng 8, 2007

Lan man về chữ Nhẫn

Hôm qua là ngày khai giảng của học sinh ở đây. Buổi sáng Kati kể chuyện và cô mong sao con đỡ đầu của cô đi học sẽ không bị chúng bạn trêu chọc. Mình và cô Reena chưa hiểu vì sao thì cô giải thích là vì dạo này trẻ em có khi bắt nạt bạn bè chúng (kiểu như bạo lực học đường) bởi vì gia đình chúng tan vỡ do cha mẹ ly dị. Mình hơi bất ngờ vì cứ nghĩ đất nước này thanh bình và an toàn như vậy mà. Kati mới nói tỉ lệ ly dị của các cặp vợ chồng ở Phần Lan hiện nay là 50% (!), đây là còn chưa tính đến những cặp chung sống không kết hôn. Rõ ràng điều đó tạo nên những tiêu cực về mặt xã hội, và người chịu ảnh hưởng hay tổn thương nhiều nhất lại chính là những đứa trẻ ngây thơ vô tội.

Tình cờ hôm chủ nhật cô Ajar và hai em đến dạy mình Kinh Thánh cũng đang bàn đúng đoạn về "Cách xây dựng đời sống gia đình hạnh phúc". Tóm gọn cũng chỉ trong hai chữ yêu thương và tha thứ: " a successful marriage is the union of two good forgivers".

Nếu chọn một chữ để tặng các bạn và tặng chính mình khi bước vào đời sống hôn nhân, mình sẽ chọn chữ NHẪN. Tự thấy bản thân vẫn còn nóng tính lắm, để đạt được chữ NHẪN ấy mình sẽ còn phải cố gắng nhiều.

Có tình yêu thì mới cưới nhau. Nhưng hôn nhân không chỉ đơn giản là màu hồng với tình yêu, giữ gìn hạnh phúc hôn nhân cần thật nhiều hy sinh và tha thứ nữa. Bởi đâu có ai hoàn hảo, bỏ qua những giận hờn vụn vặt, nhỏ nhặt để bảo vệ cái hạnh phúc quý giá hơn bội phần.

Thiết nghĩ hôn nhân có nền tảng từ tình yêu, lại có thêm chữ Nhẫn, thì không có khó khăn hay trở ngại nào là không cùng vượt qua được. Tình yêu sẽ khiến chúng ta ngày càng hoàn thiện mình hơn.

Bây giờ lan man xa hơn một chút. À, chữ Nhẫn cũng dễ bị hiểu theo hướng tiêu cực nhé, nên trước hết phải khẳng định rõ ở đây, Nhẫn không phải là nhục, không phải là cam chịu, luồn cúi hay hạ mình! Cũng như trường hợp thấy chuyện bất bình rành rành mà không dám đấu tranh cho lẽ phải, đó cũng không phải là cái Nhẫn đúng đắn.

Những người đạt được chữ Nhẫn thời đại này theo mình có lẽ không nhiều đâu, nên biết được người nào như vậy mình thực sự cảm phục lắm. Lúc sung sướng thì không nói, nhưng khi gặp nghịch cảnh, có mấy ai vẫn có thể lạc quan, kiên cường?

Nhẫn, là thắng không kiêu, bại không nản. Nhẫn không hề yếu đuối, thụ động mà ngược lại, người có Nhẫn là người có nội lực rất thâm hậu, vững chãi, bình tĩnh trước mọi khó khăn, nghịch cảnh. Cho dù cuộc sống áp lực đến đâu, tâm trí vẫn thanh thản và an bình.

Nhẫn không chỉ chịu đựng mà là tha thứ, nhờ có Từ, Bi, Hỷ, Xả mà ta có thể có được Nhẫn một cách tự nhiên và dễ dàng hơn. Bởi thế, Nhẫn còn là thuốc đối trị sân hận, làm chủ được bản thân. Nhờ kiên nhẫn, độ lượng mà bớt được cái tính nóng nảy chỉ làm hỏng việc, và mất hòa khí với người xung quanh.

Nhẫn, là người trầm tĩnh và sáng suốt, có tầm nhìn xa rộng, biết cân nhắc và đợi đúng thời cơ hành động. Vậy nên người lãnh đạo thì lại càng cần có chữ Nhẫn!!!

Cho nên có được chữ Nhẫn, là có sức mạnh, vững vàng trước mọi hoàn cảnh, khiêm tốn mà ung dung tự tại.    



Thứ Năm, 2 tháng 8, 2007

Một buổi chiều hè

"Sale off giá bèo đây".
Hihi, là cái áo mình đang mặc đó, ngạc nhiên chưa. Giá ban đầu của nó hình như là 24 euro, nhưng mình mua chỉ có... 1 euro thôi! Vừa rồi các chuỗi cửa hàng quần áo Seppälä trên toàn Phần Lan mở đợt khuyến mãi "crazy sale" 50-70% từ 26.07 đến 01.08. Trên trang web họ còn cho cái coupon để mỗi người có thể chọn một mặt hàng với giá chỉ 1 euro thôi. Đến ngày gần cuối nghe bé Thỏ nói mình mới biết. Mình vào lab loan báo cùng khắp cho các cô nữa. Thế là mấy chị em phụ nữ hôm đó làm xong hớn hở kéo nhau đi Seppälä, vừa xem đồ vừa tám, lựa qua lựa lại thiệt kỹ (tại chỉ được mua một món với 1 euro thôi nên phải...chọn món nào cho nó xứng đáng). Hihi, nhớ lại mắc cười gì đâu. Bữa nay mình mặc cái áo đó lên lab cho mọi người xem. Chiều về Anshy chụp hình cho mình với cô Reena.


Anshy rủ mình ghé sân cỏ gần trung tâm tập "gym" vì cô đang muốn giảm cân í. ;) Thế là bọn mình đạp xe lên đó tập chút xíu. Gọi là tập cho oai chứ mình toàn chơi chơi, nhún qua nhún lại thôi à. 
 
Anshy



Không hiểu lúc này đang nói gì mà chu chu miệng kỳ quá. :D
Ah, lúc về hai đứa gặp Lisa đang vừa đi bộ vừa nói điện thoại phía trước nữa. Hai đứa quyết định sẽ "hù" cổ một phen nên rón rén bám theo sau. Đôi lúc có cảm giác cổ biết hay sao đó khi cổ quay sang một bên, nhưng không, cổ vẫn bước tiếp. Hai đứa bám sát "đối tượng" và cuối cùng ép Lisa từ hai bên, la lên "bạn đã bị bắt" rồi ba đứa cùng cười. Gần đến nhà nên bọn mình cùng đi bộ với Lisa cho vui. Đáng lẽ bọn mình theo đường cái là về thẳng nhà, nhưng Lisa muốn biết cái cầu gỗ trong rừng nên tụi mình đi tắt qua con đường mòn nhỏ.



Đến cái cầu gỗ bắc qua con lạch nhỏ thì dừng lại "tạo dáng" chụp hình.


Lisa - Titanic


Anshy - Công chúa ngủ trong rừng
 

Hic, còn mình đang chống nạnh điệu điệu thì mấy bạn bảo "cắt, chụp lại" vì có người đằng sau, quê thiệt là quê (tại tưởng ở đó có ba đứa thôi nên đang tha hồ tung hoành).


Một buổi chiều hè tình cờ, không định trước mà lại có những kỷ niệm vui vui bên bạn bè thân thương...