Thứ Bảy, 14 tháng 6, 2008

Lahtela

Mấy tấm hình em chụp buổi đi chơi hôm nay. Đó là Lahtela, nơi có cái hồ dài gần nhà cô Ajar. Mỗi mùa hè, cô Ajar lại tổ chức một lần như vậy cho các bà các cô chị em phụ nữ. Phần Lan ngoài biệt danh xứ tuyết (land of snow) còn được mệnh danh là xứ sở ngàn hồ (a land of thousands lakes, với khoảng hơn trăm ngàn hồ lớn nhỏ, mà các hồ lại tập trung chủ yếu ở phía Đông, quanh vùng em ở. Thế nên mùa hè người ta thường về đây nghỉ dưỡng, đa số các gia đình Phần Lan đều có những summer cottage riêng của mình, gần bên hồ và có phòng sauna. Cô Ajar kể vào mùa đông hồ đóng băng, cô hay đến đây trượt tuyết từ bên này sang bên kia bờ hồ. 

Tối hôm qua thức khuya nên sáng thứ bảy em ngủ đã đời đến 11h mới dậy. Em vội lo chuẩn bị nấu đồ ăn đem đi. Món ăn em nấu đem đến góp chung cùng mọi người là món cà-ri đậu với nghệ, khoai tây, cà chua, măng. Món này em tự chế ra không giống ai cả nên gọi là Daisy's curry, hihi. Em rất vui vì mọi người có vẻ thích nó và khen ngon. Vì em là người lạ duy nhất, lại là người châu Á nữa nên mọi người ai đến thấy cũng vui vẻ bắt tay và hỏi han ân cần. 

Cô Ajar đến nhà chở em đi. Về nhà cô trước, thấy chú chó Alu vẫn mập ú đã bị xén bớt lông xoăn xoăn hèn chi lúc đầu em thấy nó khác khác, sau mới nhận ra. Milla và Jasmine, hai cô bé đã ở Lahtela trước, Maia sẽ đi xe đạp đến sau. Maia rất yêu những chú ngựa, cô bé kể cho chúng ăn hoa nữa. Em ngạc nhiên khi biết ngựa ăn được cả hoa, nhưng Maia bảo không phải hoa nào chúng cũng ăn, chúng thích ăn những bông bồ công anh màu vàng. 

Em bỏ dép trên bệ gỗ và đi chân trần. Thích nhất là khi bước trên những lớp cỏ và lá mềm mại. Cô Ajar dẫn em đi tìm những cành bạch dương kết lại thành một bó dùng để đập khi sauna. Mùi lá bạch dương thơm thơm. Cô chỉ cho em căn nhà gỗ trên kia là một phòng smoke sauna. Em cũng chưa hiểu lắm nó khác thế nào với sauna bình thường, nhìn bên ngoài nó có những vết than đen thui và cửa đóng im lìm như bị quên lãng từ lâu. Maia chỉ cho em xem juniper, một loại cây giống như thông nhưng rất dẻo khó bẻ gẫy dù đã bị héo khô, Maija bảo là nó "flexible", và người Fin hay so sánh họ với chúng với ý rằng họ cũng dẻo dai bền bỉ như vậy. Maija cũng chỉ cho em những cây dâu (có rất nhiều loại dâu strawberry, lingonberry, blueberry). Em thích mùi những bông hoa linh lan trắng nhỏ xíu xiu như hạt đậu nữa, mấy hôm trước Kate hái đem về phòng, nó thơm ngào ngạt. 

Cảnh thiên nhiên ở đây thật thanh bình và trong lành, gió xào xạc nhè nhẹ, có tiếng chim hót đâu đó. Em ngồi trên phiến đá to, nhìn những lớp địa y, rêu và cỏ mục. Em muốn nằm trên phiến đá đó nhìn ra hồ nước và những rặng thông xa xa, và ngủ một giấc thiên thu... Em "ngồi nghe chiều yên gió lặng" mà ngỡ như mình đang ở thiên đường? 

Các bà các chị đã đến đông đủ, mọi người vào sauna cho nóng người rồi sau đó ra hồ bơi. Ở đây toàn phụ nữ và truyền thống sauna của họ là không mặc gì cả, một số bà và cô cũng để trần và bơi, rất tự nhiên. Nước hồ lúc này khá lạnh nhưng họ vẫn bơi. Thậm chí vào mùa đông, họ còn khoét những hố nước để bơi và cho rằng như thế rất tốt cho sức khỏe, máu lưu thông, làm mịn và săn chắc da nữa. 

Cô Ajar lấy bó lá bạch dương ngâm vào nước nóng xâm xấp, đợi chừng một hai phút mới lấy ra, nước có mùi thơm dịu nhẹ. Trong phòng sauna lúc đó có 5 người phụ nữ (mọi người còn lại đang bơi ngoài hồ hay đang ăn uống nói chuyện. Có một bác kia rất nhiệt tình, bác không nói được tiếng Anh, nhưng bác làm sao mà em cũng hiểu ý là quay lưng lại, rồi bác lấy bó bạch dương đập đập lên khắp lưng, "đã" như được đấm bóp mát xa vậy. Nhiệt độ trong phòng sauna rất nóng. Em chưa bao giờ đi sauna nào nóng như vậy. Có lúc em tưởng chắc kiểu này chín hết thịt, hết chịu nổi phải chạy ra nhưng sợ mọi người lo nên vẫn ráng lại. May là sau một lúc nóng (mỗi khi có người múc nước đổ vào lò đá) đó thì nhiệt độ lại dịu đi trở lại. Sauna xong thường mọi người sẽ nhảy ra hồ bơi rồi lại vào sauna lần nữa cho ấm trước khi tắm lại. Mặc dù sau sauna em thấy mình đã ấm lên rồi nhưng vẫn không dám bơi, vì nước 10-15 độ đối với em là vẫn rất lạnh, huhu. 

Em ra ngoài hàng hiên bắt đầu ăn và nói chuyện với chị Maryo. Chị cho xem hình đi Thailand hồi tháng 1 vừa rồi nữa. Hai chị em nói chuyện rất vui vẻ. Ăn uống xong thì trời cũng bắt đầu lạnh dần. Trời mùa hè nên 7, 8 giờ tối mà vẫn còn sáng lắm, mặt trời lúc này trên cao mây che nhìn như trăng vậy. Chị Maryo rủ em vào trong nhà, nơi một vài bác đang quây quần bên bếp lò nướng thịt. Em và chị cùng áp lòng bàn tay lên lớp gạch cho ấm... 

Trước khi ra về, mỗi người ký tên trong guestbook của phòng sauna và guestbook của gia đình cô Ajar nữa. Em viết cảm ơn cô thật nhiều và em thật sự có những giây phút nghỉ ngơi thanh thản, thư giãn và ấm áp trước sự chân tình của mọi người ở đây.
Trên bãi cỏ bên con đường nhỏ vào Lahtela có một chú dê và một chú ngựa non.
Và rất nhiều cừu, đặc biệt chúng không chỉ màu trắng mà còn có cả nâu, đen nữa.
Cây cầu thang gỗ
Milla và Jasmine
Jasmine và em
Milla và em
Cô Ajar chuẩn bị nước
Hội phụ nữ
Em và Maia
Cô Ajar cầm bó lá bạch dương cô kết cho em và Maia
Các cô chơi trò chơi xếp gỗ lên cao rồi rút từ từ sao cho nó vẫn cân bằng mà không đổ
Eveliina 


Thứ Ba, 10 tháng 6, 2008

Thuyền thúng

Chị kính yêu,

Chị ơi, cảm ơn chị yêu của em thật nhiều về những bài hát và những lá thư kể chuyện cuộc sống của chị, ở một thành phố cao nguyên mộng mơ!

Hôm nay lúc giờ coffee break trên lab, em vào blog nhấn nút play trên blast nghe Thủy Tiên hát Xin Cho Tôi thì cô bạn Lisa sang bàn em nói chuyện chơi. Em rút headphone ra định tắt âm thanh thì cô ấy tình cờ nghe được một chút giai điệu, cô thích quá nên em cho cô nghe thử. Cô khen bài hát thật đẹp chị à. Em nói sẽ chọn mấy bản nhạc Việt hay hay gửi cho cô nghe. Em thấy vui vui vì người ta thích âm nhạc của nước mình, chị ha.

Nhân tiện em lấy mấy tấm postcard Việt Nam hồi đầu năm em mua mang sang đây cho cô xem (em đã cho tất cả các bạn trong lab coi rồi mà vì lúc ấy Lisa đang ở Anh nên chưa được xem). Cô khen áo dài Việt Nam đẹp, cô ngạc nhiên trước hình ảnh xe máy đông đúc trên đường phố... Buồn cười khi cô nhìn hình một chiếc thuyền gỗ trên sông nước miền Tây chứa đầy những trái dừa xanh, Lisa ngạc nhiên lắm, cô bảo cứ tưởng coconut phải màu nâu cơ. Cô thích nhất là tấm hình một người phụ nữ miền quê chở rau muống đem bán trên chiếc thuyền thúng (basket boat). Cô nói muốn sang Việt Nam chơi, muốn mặc áo dài, muốn ngồi thuyền thúng...

"Tính tính tính tình tang tang tang
Cuộc đời mình như chiếc thuyền nan
Trôi nó trôi bềnh bồng..."

Chị yêu ngủ thật ngon với những giấc mơ đẹp, chị ha!

Kính yêu,
Em gái nhỏ của chị