Mình
biết đến Axinia thật tình cờ. Cách đây mới vài hôm, đang tìm kiếm trên
google hình một thiên thần nhỏ thì đường dẫn đưa mình đến trang blog
1000 cánh hoa (1000 petals.wordpress.com)
của Axinia. Cô là người Nga, hiện sống và làm việc ở Áo. Axinia tập
yoga đã từ lâu với cô giáo người Ấn nên cô rất am hiểu về văn hóa Ấn Độ
và yêu mến đất nước này.
Đọc lướt sơ qua các bài viết của Axinia mình thấy quan điểm, suy nghĩ của cô với mình rất nhiều cái giống nhau (nhưng cô giỏi và bản lĩnh hơn mình nhiều) nên sao mà đồng cảm quá chừng! Tuy không thuộc về một tôn giáo nào nhưng Axinia là người có trực cảm tâm linh tinh tế, có lẽ phần nào được hỗ trợ bởi những trải nghiệm thiền định trong bộ môn yoga mà cô thực tập hàng mấy năm nay. Tình cờ hai biểu tượng lý tưởng của vẻ đẹp mà cô nói đến là Rai và Audrey Hepburn chính xác là hai vẻ đẹp mà mình thích, hồi cuối tuần (lúc đó chưa biết Axinia) mình còn thay avatar bằng hết hình của Rai đến Audrey. Axinia cũng yêu trẻ con và mặc dù đang làm kinh doanh, cô cũng quan tâm về lĩnh vực sư phạm-giáo dục. Axinia chụp nhiều ảnh, và mỗi bài viết của cô thường được minh họa bởi những bức ảnh biết nói, đẹp như tranh. Cô có cả một bộ sưu tập ảnh hoa nữa, làm mình nhớ những chuyện kể các loài hoa ngày xưa...
Giờ đây, mình trở thành một độc giả thầm lặng của Axinia. Mỗi ngày mở một cánh hoa từ khu vườn đầy màu sắc của nàng Axinia xinh đẹp.
Đọc lướt sơ qua các bài viết của Axinia mình thấy quan điểm, suy nghĩ của cô với mình rất nhiều cái giống nhau (nhưng cô giỏi và bản lĩnh hơn mình nhiều) nên sao mà đồng cảm quá chừng! Tuy không thuộc về một tôn giáo nào nhưng Axinia là người có trực cảm tâm linh tinh tế, có lẽ phần nào được hỗ trợ bởi những trải nghiệm thiền định trong bộ môn yoga mà cô thực tập hàng mấy năm nay. Tình cờ hai biểu tượng lý tưởng của vẻ đẹp mà cô nói đến là Rai và Audrey Hepburn chính xác là hai vẻ đẹp mà mình thích, hồi cuối tuần (lúc đó chưa biết Axinia) mình còn thay avatar bằng hết hình của Rai đến Audrey. Axinia cũng yêu trẻ con và mặc dù đang làm kinh doanh, cô cũng quan tâm về lĩnh vực sư phạm-giáo dục. Axinia chụp nhiều ảnh, và mỗi bài viết của cô thường được minh họa bởi những bức ảnh biết nói, đẹp như tranh. Cô có cả một bộ sưu tập ảnh hoa nữa, làm mình nhớ những chuyện kể các loài hoa ngày xưa...
Giờ đây, mình trở thành một độc giả thầm lặng của Axinia. Mỗi ngày mở một cánh hoa từ khu vườn đầy màu sắc của nàng Axinia xinh đẹp.
Trân
trọng giới thiệu đến các bạn một số trích đoạn từ các bài viết của
Axinia dưới đây. Bài viết cuối cùng, các bạn nhấn vào link gốc để đọc
những comments với nhiều quan điểm khác nhau cũng khá thú vị.
photo by Axinia
It
can be the same landscape, but depending on the window we look through,
it may look quite different… An old wisdom but it`s nice to remind
oneself about it from time to time
Love,
photo by Axinia
...Based
on my long-term spiritual experiences I noticed the following: as soon
as spiritual powers are awakened, one goes beyond culture or religion.
At that state the morality comes up naturally, without any commandments
or scriptures.
More and more the scientists will be discovering the universal nature of human beings with the universal value centres at the core of it. They will.
And one day people will understand: we are all one and the same. Then why do we fight?
More and more the scientists will be discovering the universal nature of human beings with the universal value centres at the core of it. They will.
And one day people will understand: we are all one and the same. Then why do we fight?
LOVE,Axinia
photo by Axinia
Capitalism,
Neo-Liberalism, Corporatism - call it whatever, I personally have a big
difficulty with the kind of a system I live in. One of the reasons for
that difficulty can be that I spent my childhood and youth in a society
that was not driven by money and consumption (at least not to that
extend like in the West). It seemed to me that people - because
they were not that stressed to make money and to spend them - lived
happier, enjoyed more and appreciated the human values like friendship,
family, creativity.
When I came to live in the West 10 years ago I was most of all shocked by the concept of profit, which seemed to be very natural for people here. Profit, copy-right, interest… It took me years to comprehend the ways and methods of this system. And now, while working as a Sales Manager in the Marketing and PR business (!) - imagine what I think about all that machine. Day by day, the more I can penetrate into the depth of the capitalism, the more I understand that my personal belief lays somewhere else. May be I am a communist?
I was trying to introspect and understand what is actually irritating me so much? Why does capitalism seem to be so unnatural, unhealthy and even anti-human? There are many critical points that are rather well known. But in my meditation on this topic I got a very interesting answer, which explains everything to me: Capitalism is driven by the weaknesses of the people, not their strength. Lust, greed and envy are the driving forces of the modern consumer-society. And that will never help people to evolve! In Austria (where I live) you cannot sell any product without showing some naked body (interestingly, especially for art gallery-ads they only choose some nude pictures), even to advertise for the yogurt the model should better take off everything. Another recent fact: Every Austrian throws to the bin 40 Kilo of food per year (!!!) - 10% of which is unpacked. Isn't that mad?
Obviously there is no better system at the moment. But I hope that Humanity will find the right way soon. I slowly start to believe that something like communism (in the true sense of it, not the “models” that we had in the history) will be a benevolent alternative to the capitalism of the modern times.
...
Whatever it might be, I desire that the next form of the human social, political, economical, etc. existence will be built up on the strengths of people: collectivity, creativity, solidarity, good will and good heart. I believe that it is possible. But only as a natural evolutionary step. No revolutions, please .
When I came to live in the West 10 years ago I was most of all shocked by the concept of profit, which seemed to be very natural for people here. Profit, copy-right, interest… It took me years to comprehend the ways and methods of this system. And now, while working as a Sales Manager in the Marketing and PR business (!) - imagine what I think about all that machine. Day by day, the more I can penetrate into the depth of the capitalism, the more I understand that my personal belief lays somewhere else. May be I am a communist?
I was trying to introspect and understand what is actually irritating me so much? Why does capitalism seem to be so unnatural, unhealthy and even anti-human? There are many critical points that are rather well known. But in my meditation on this topic I got a very interesting answer, which explains everything to me: Capitalism is driven by the weaknesses of the people, not their strength. Lust, greed and envy are the driving forces of the modern consumer-society. And that will never help people to evolve! In Austria (where I live) you cannot sell any product without showing some naked body (interestingly, especially for art gallery-ads they only choose some nude pictures), even to advertise for the yogurt the model should better take off everything. Another recent fact: Every Austrian throws to the bin 40 Kilo of food per year (!!!) - 10% of which is unpacked. Isn't that mad?
Obviously there is no better system at the moment. But I hope that Humanity will find the right way soon. I slowly start to believe that something like communism (in the true sense of it, not the “models” that we had in the history) will be a benevolent alternative to the capitalism of the modern times.
...
Whatever it might be, I desire that the next form of the human social, political, economical, etc. existence will be built up on the strengths of people: collectivity, creativity, solidarity, good will and good heart. I believe that it is possible. But only as a natural evolutionary step. No revolutions, please .
LOVE,
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét