Mới đó mà 2 tuần rồi. Bữa ni Sài Gòn mưa buồn. Đọc những gì Vân Trang, Vỹ và Hằng viết, thấy bàng bạc thương yêu...
*****
Trại trẻ đồng xanh và lần thứ 4 về Hội An.
Hai tuần vừa ngắn vừa dài, vừa thong thả vừa gấp gáp, vừa lạ lẫm vừa thân quen, vừa cho vừa nhận và trong ngần ấy thứ đọng lại là biết bao yêu thương, từ trẻ nhỏ, trẻ lớn và cộng đồng.
Và mình cũng biết rằng đây sẽ là lần cuối mình cố đếm số lần đến nơi đây.
Vân Trang
*****
1.
Mình đang ngồi ở sân bay, chạy ra chạy vào rốt cuộc quyết định không về nhà dì mà ngồi lại để viết. Nghĩ một chút, mới hiểu lý do tại sao linh cảm, ngay từ đầu, đã mách bảo hãy ngồi lại đây trước khi bước chân ra những đường những phố của SG.
Sân bay tựa như bức tường 9 3/4 trong Harry Potter: chỉ cần dăm bước chân vào trong, chìa 1 tấm vé, sẽ về với Hội An, với những yêu thương dềnh dàng, với những giọt nắng hè và nét cười trong vắt, với những nứt vỡ của trái tim và những bàn tay hàn gắn; nếu mình chạy 100m về hướng còn lại,mình sẽ ào vào dòng chảy của Sài Gòn, ngược hướng lên Tây Ninh, và trở về với một nếp sống, một vai trò khác. Chốn này, ầm ào của hội ngộ và chia ly, là nơi hai thế giới ấy giao thoa -như cửa sông, khi hai dòng nước ở cạnh nhau, va đập, hòa thành một vùng của những chùng chình và dềnh dàng. Mình ngồi đây, viết, gọi tên những dềnh dàng, để thanh thản bước tiếp.
Có đôi cậu hỏi mình "Trẻ Đồng Xanh năm nay, mình cảm thấy như thế nào?". Mình không trả lời rõ ràng được. Ngày cuối ở cạnh nhau, mình lầy với Kin bởi thấy cảm xúc không chịu định hình cho. Nó cứ mơ hồ, bàng bạc. Không phải vì không cảm, mà cảm quá nhiều thứ cùng một lúc nên trái tim bối rối không biết neo đậu vào đâu. Mình đã nói với Kin "i need to re-center myself. My heart is scattered'.
Những người đồng hành cùng Trẻ Đồng Xanh hay hỏi "Rốt cuộc, Trẻ Đồng Xanh là cái gì? Là social project, là doanh nghiệp xã hội, là làm cho vui, ...?" Mình không trả lời được.
Trẻ Đồng Xanh, với mình, có rất nhiều hình hài: ban đầu là một cuộc dạo chơi (làm cho vui), một hoài niệm (về ấu thơ lang thang khắp đồng bãi cùng nội), rồi trở thành một 'phòng thí nghiệm' để được học qua làm, là một 'không gian' để cùng nhau kết nối, dung dưỡng, chữa lành; là một món quà (tưởng là cho đi, hóa ra nhận lại một trời lai láng); một 'bộ lọc' để tìm đồng đội; một 'níu kéo' để giữ kết nối với quê hương, vân vân và mây mây...
Bây giờ, với mình, Trẻ Đồng Xanh chỉ còn là một cái tên; mỗi năm, những con người tìm đến nhau, cùng hoài thai một trải nghiệm rất khác. 'Hoài thai' đó là quá trình lụi tàn của những ý niệm và sở hữu; Trẻ là kết tinh tinh thần của vòng tròn, vừa mong manh, vừa mãnh liệt sức sống. Quá trình đó vừa hào hứng, vừa sợ hãi. "Sự ra đời của một đứa trẻ đi cùng sự ra đời của một người mẹ"; mỗi chặng của Trẻ Đồng Xanh là một nứt vỡ mới, một phản chiếu mới về chính con người bên trong của mình. Trẻ Đồng Xanh mỗi năm là một thứ trái chín cây trong nắng hè. Ngày trại kết thúc, thứ quả chín mọng, nứt vỡ, thả tràn vào không gian đậm hương những hạt li ti, gieo vào lòng trẻ lớn, trẻ nhỏ, cộng đồng những mầm sống mới cho một chu trình 'hoài thai' khác.
Mình biết ơn tất cả: chị Dương, chị Kin, Vi Vi, Thảo Hoàng, Thuyết, Linh, Phố, em Vân Trang, em Hằng, em Dung, em Huy, em Ben, em Ngọc, em Yến, em June. Cuộc tình vừa qua là một hẹn hò rất đẹp của mùa hè; một chuyện tình được vun vén của cộng đồng chung quanh, của vũ trự. Trong chuyện tình này, mình thấy mình đã yêu và được yêu, thấy mình được mềm mại và cứng cáp, thấy mình được lớn lên, được cùng người mình yêu quý chăm chút, hoài thai cho những yêu thương bé bỏng khác. Chuyện tình này đi về đâu, mình không biết. Những kết nối đang định hình, cứ để chúng được là. Mình sẽ chờ để một ngày mọi thứ trở nên rõ ràng hơn.
Cứ để chuyện tình này như một khoảng dịu êm, để ngả lưng, úp mặt, để tim được mềm và thấy lòng xanh biếc, để dung dưỡng và chữa lành trong những chặng sắp đến.
2.
"Nhớ trở về mà khóc giữa đồng xanh!
Khóc cười giữa cỏ cây,
lăn vào vòng tay của đất.
Sinh ra từ đất,
chết trở thành đất,
mà cả đời cưỡi lên đất!
Có gì hiền hơn màu xanh cỏ cây,
lặng thinh nuôi lớn,
lặng thinh nghe những nỗi niềm,
lặng thinh đón giọt nước mắt tủi lòng,
lặng thinh hàn gắn.
Nhớ trở về mà khóc cười với biển xanh!
Để nghe sóng hát,
để nghe lòng vỡ nát - những tình!
Có gì thăm thẳm hơn màu của biển đâu?
Tự đáy sâu muôn trùng,
hơn triệu năm trước, dưỡng thành sự sống,
dưỡng thành ta của triệu năm sau.
Có gì dữ dội hơn màu xanh của biển đâu?
Cuốn phăng!
Đập nát!
Nhấn chìm những mảnh hồn vỡ nát!
Trả lại cho mình - trái tim!
....
Chào nắng!
Thương.
V, SG 6/2018
*****
Lúc chia tay chị Dương, em hỏi Ben cảm thấy thế nào. Hóa ra cảm giác cứ bàng bạc giống nhau mấy đứa. Trẻ Đồng Xanh năm nay đã để lại nhiều hình ảnh đẹp không những về không gian, thời gian mà còn về con người và những quan tâm ở trong đó. Giữa cái vòng tròn lớn là một vòng tròn nhỏ, giữa một vòng tròn nhỏ là một điều gì đó chẳng biết đặt tên sao rất mong manh "fragile". Và ai ai cũng cố gắng tạo ra và bảo vệ nó.
Lúc chia tay cũng là thời điểm chúng mình bắt đầu gói ghém lại những điều đẹp đẽ lại rồi. Va li của em giờ cũng đầy hơn trước.
Hôm qua Linh bảo trông em như đang yêu. Ừa, em đang yêu thật mà, một cảm giác rất trọn vẹn với những việc mình làm cùng mọi người, rất trọn vẹn với nơi mình sống, rất trọn vẹn trong từng cái nắm tay, cái ôm, cái xoa đầu vuốt tóc, cái quẹt cơm trên miệng của bé Hưng.
Em cám ơn Trẻ Đồng Xanh, cám ơn chị Vỹ, chị Kin, chị Vi, bé Huy, em Yến; Cám ơn chị Dương, chị Thuyết, chị Phố, chị Linh, chị Thảo, bé Dung, bé Ngọc, bé iu Bèn Ben Bén Đặng Thành Đạt, Trang, cám ơn chú bảo vệ nhà cộng đồng, cô bán nước mía, cô Đông, chị Nở, cám ơn nhà Đất, vườn cây, cám ơn June.... vì đã chung tay tạo ra một trải nghiệm rất yêu này.
"Đã là con chim chiếc lá
Con chim phải hót, chiếc là phải xanh"- Nói bằng giọng Quảng nhé =)
Thương mến,
Hằng của Trẻ Đồng Xanh 2018
*****
Linh đã về, ngủ 1 giấc thật sâu. Sáng nay thì đã bắt đầu có cảm giác nhớ mọi người... (Cái tội phản ứng chậm) :P
Hôm trước có nói món quả là những cuốn sách có ảnh hưởng rất nhiều đến đời sống cá nhân và công việc của Linh. Linh Linh gửi tặng mọi người:
1. On becoming a person - Carl Rogers.
Bản tiếng Việt: Tiến trình thành nhân. (Đọc bản tiếng Anh hay hơn á)
2. A way of being - Carl Rogers.
3. Dibs in search of self - Virginia Axline
Bản tiếng Việt cuốn này đọc cũng hay "Sa mạc nở hoa".
https://tamlytrilieu.wordpress.com/category/sach-tam-ly-tr%E1%BB%8B-li%E1%BB%87u/sa-m%E1%BA%A1c-n%E1%BB%9F-hoa/
Thật sự cám ơn, cám ơn những người anh em rất nhiều, rất nhiều, rất rất nhiều.
Tạm biệt.
Linh
*****
Linh đã về, ngủ 1 giấc thật sâu. Sáng nay thì đã bắt đầu có cảm giác nhớ mọi người... (Cái tội phản ứng chậm) :P
Hôm trước có nói món quả là những cuốn sách có ảnh hưởng rất nhiều đến đời sống cá nhân và công việc của Linh. Linh Linh gửi tặng mọi người:
1. On becoming a person - Carl Rogers.
Bản tiếng Việt: Tiến trình thành nhân. (Đọc bản tiếng Anh hay hơn á)
2. A way of being - Carl Rogers.
3. Dibs in search of self - Virginia Axline
Bản tiếng Việt cuốn này đọc cũng hay "Sa mạc nở hoa".
https://tamlytrilieu.wordpress.com/category/sach-tam-ly-tr%E1%BB%8B-li%E1%BB%87u/sa-m%E1%BA%A1c-n%E1%BB%9F-hoa/
Thật sự cám ơn, cám ơn những người anh em rất nhiều, rất nhiều, rất rất nhiều.
Tạm biệt.
Linh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét