GỌI
Lúc nào thấy nhớ
Thì gọi cho anh
Hãy gọi cho anh
Cả khi không nhớ...
Có một con đường
Gọi là quá khứ
Có một lọn gió
Gọi là tóc bay
Có một người say
Một người mắt ướt
Có một lỡ bước
Gọi là đến sau
Có một mưa mau
Rụng rời quán nhỏ
Có một ngõ cỏ
Cho nụ hôn đầu
Có một bể dâu
Cho lòng bớt tủi
Có một sợ hãi
Gọi là mất nhau
Có một niềm đau
Đã thành dĩ vãng...
(Nhà thơ Hữu Việt)
Hôm nay đám giỗ Bà Nội, cũng là sinh nhật của Em Tư. Ngoài trời mưa rả rích suốt từ chiều. Đọc được bài thơ này, nhớ đã từng đọc nó đâu đó trước đây.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét