"Juhannus",
là ngày mid-summer holiday. Năm nay Juhannus rơi vào thứ sáu,
22.06.2007. Chị Dekkey được một cô bạn người Trung Quốc rủ đi chơi vào
ngày lễ này. Hai vợ chồng cô Trung Quốc bảo chị Dekkey có thể đem thêm
một, hai người bạn nữa. Thế là chị Dekkey rủ cô Reena và mình đi cho
vui. Lúc đó mình đang bận quá trời, dự định ngày nghỉ này tranh thủ làm
một số thứ nên nói với chị Dekkey chắc mình không đi đâu. Nhưng cô Reena
không chịu, cô muốn mình đi mới được. Thế là không nỡ làm cô buồn lòng
mình quyết định đi chơi, và bây giờ nghĩ lại nếu không thì mình đã bỏ
phí một chuyến đi thú vị.
Hơn ba giờ chiều, hai vợ chồng cô Trung Quốc đến đón bọn mình đi, đầu tiên là ra bến cảng. Không ngờ mình đang trở lại Otava, ngôi làng nhỏ giữa rừng mà mình đã từng ở đó một tháng đầu tiên ở Phần Lan, lúc chưa tìm được nhà trong ký túc xá trên Mikkeli. Một năm rưỡi đã qua, mình mới đến lại nơi này, con đường thân quen, những ngôi nhà thân quen. Mình nhớ cô bạn Susanna hồi đó, bây giờ bạn đang ở đâu, bạn đang làm gì?...
Hơn ba giờ chiều, hai vợ chồng cô Trung Quốc đến đón bọn mình đi, đầu tiên là ra bến cảng. Không ngờ mình đang trở lại Otava, ngôi làng nhỏ giữa rừng mà mình đã từng ở đó một tháng đầu tiên ở Phần Lan, lúc chưa tìm được nhà trong ký túc xá trên Mikkeli. Một năm rưỡi đã qua, mình mới đến lại nơi này, con đường thân quen, những ngôi nhà thân quen. Mình nhớ cô bạn Susanna hồi đó, bây giờ bạn đang ở đâu, bạn đang làm gì?...
Chiếc
tàu của vợ chồng cô Trung Quốc ở bến cảng Otava. Nguyên tắc bước lên
tàu là phải luôn để cân bằng, một người bên trái, một người bên phải.
Hai vợ chồng cô Trung Quốc (cô ấy tên gì mà mình không biết viết sao nữa nên khó nhớ). Hồi trẻ có lẽ cô đẹp lắm, cô là một nghệ sĩ múa, cô cũng vẽ tranh và viết thư pháp nữa. Chồng cô tên là Mark, người Phần Lan. Cả hai đều đã lớn tuổi và đã qua một đời chồng/vợ. Người vợ trước đây của Mark là người Đức, sau đó bà bỏ ông. Người chồng cũ của cô cũng là người Trung Quốc, cô đã ly dị. Rồi họ quen nhau qua internet khi Mark muốn tìm một người vợ châu Á. Chuyện hôn nhân "toàn cầu hóa" như vậy không phải gì mới lạ, nhưng điều cảm động ở đây là cả hai đều đã lớn tuổi. Cuối cùng sau bao đau khổ, họ hạnh phúc vì đã có nhau. Mình mừng khi nhìn thấy họ hạnh phúc, khi thấy Mark được chăm sóc dịu dàng chu đáo từ người vợ châu Á của mình. Cuộc sống luôn chứa đựng nhiều điều bất ngờ kỳ diệu phải không.
Trên
đảo đã có sẵn "ghế" gồm bốn thân cây ghép lại và "bếp" là những viên đá
xếp lại. Trong những khu rừng thỉnh thoảng bạn đi dạo cũng hay thấy
người ta làm sẵn những chỗ để nướng BBQ và ghế ngồi như thế này.
Bọn
mình vào rừng nhặt những quả thông khô làm chất đốt phụ thêm. Vừa nhặt
vừa nói cười ríu ran. Không có túi nên Mark và cô kéo áo ra để hứng
những quả thông của bọn mình.
Cô
đem theo chiếc máy hát nhỏ dùng pin. Thế là cô bật nhạc lên và bắt đầu
múa (hồi trẻ cô từng là nghệ sĩ múa mà). Tiếng nhạc du dương và nhẹ
nhàng. Reena cũng múa theo nữa. Lúc đầu mình ngắm các cô, sau đó mình
cũng ...múa theo cô, được mọi người khen nữa chứ, hihi.
Trong
khi đợi lửa cháy đều, chị Dekkey rủ mình vào rừng chơi. Bọn mình gặp
cái nấm to này, và cái nấm màu đỏ nhỏ xíu. Rồi chị Dekkey kể cho mình
nghe tuổi thơ của chị ở Tây Tạng. Chị là em út trong gia đình đa số là
anh em trai nên chị cũng theo các anh vào rừng chơi như thế này...
Ah,
mình quên kể rằng Mark cũng ăn chay, nhưng ông ăn cá nữa. Mark ướp
miếng cá với một chút tiêu, chút muối và dầu rồi đưa lên nướng.
Nãy giờ cô ở trong tàu chuẩn bị thức ăn cho bọn mình. Cô xào một chảo đậu hũ với nước tương và dưa chua rất ngon nữa.
Tấm
hình này mình chụp cô tình cờ, ngược sáng mà đẹp hén. Thích nhất là ánh
mặt trời (khoảng 10 giờ tối) chiếu như hào quang mơ mơ ảo ảo.
Trên
tàu lúc trở về, các cô hát tự nhiên và say sưa, như sống lại những ngày
tuổi trẻ. Tự nhiên thấy cảm động và thương các cô làm sao! Nhất là cô
Trung Quốc, cô bảo đã lâu lắm rồi cô mới được nói nhiều như thế, vui vẻ
như thế với bạn bè từ khi xa quê hương. Cô nói đáng lẽ phải biết Reena
và mình sớm hơn. Khi mình hát mấy câu tiếng Hoa (hồi nhỏ mình khoái bắt
chước hát theo phim thuộc lòng vậy thôi chứ có hiểu gì đâu) trong phim
Tôn Ngộ Không, Tiểu Long Nhân, Hồng Lâu Mộng, cô bất ngờ và vui lắm!
Khoảng hơn 10 giờ khuya thì đoàn mình bắt đầu "nhổ neo" rời đảo lên đường trở về.
Chiếc tàu bên kia người ta vẫn còn ở lại. Bạn có nhìn thấy xa xa trên cao là một mảnh trăng không?
Trên đường đi bọn mình hay bắt gặp người ta đốt lửa thế này, như là một tục lệ của ngày Juhannus, ngày dài nhất của năm.
Đám lửa giữa một hòn đảo.
Chụp từ trong tàu qua ô cửa kính tròn.
Về lại đến cảng Otava lúc gần 1h khuya, và trời vẫn còn sáng như thế này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét