Thứ Ba, 22 tháng 10, 2024

Hội nghị MFVN lần 2, Suối Rao Bà Rịa Vũng Tàu 11-13.10.2024

Thương mời cả nhà cùng nhìn lại những khoảnh khắc xúc động tại hội nghị qua video ngắn dưới đây, được thực hiện bởi Phan Thi Ngoc Y! 💞💗💝

Các bài trình bày tại hội nghị cũng đã được upload lên playlist sau ạ:

Playlist: https://tinyurl.com/MFVN2024SuoiRao

Link các bài trình bày (ppt): https://tinyurl.com/MFVN2024


Tranh Ý vẽ Thầy Michael D. Robbins

MỘT VÀI CẢM NGHĨ VỀ HỘI NGHỊ MFVN – SUỐI RAO 2024 (HOÀNG QUỐC KHÁNH)

Khi bức tranh tú mỹ linh thiêng mở ra, khuôn diện của Thầy trong sáng thấu triệt, thần thái anh minh tỏa rạng bình an. Dù Thầy đã rời đi từ lâu, linh hồn của Thầy, trái tim của Thầy chưa từng rời xa nơi này. Thầy vẫn ở bên mỗi chúng ta, vẫn rung cùng nhịp đập với trái tim mỗi người. Vẫn là sự minh triết, ân cần, trìu mến, từ bi, thanh tịnh, khả ái, dịu dàng vô bờ… Đối với em, Thầy thực sự là người Cha kính yêu! Khoảnh khắc đó, như thể một tia chớp phóng thẳng vào sâu thẳm trong tâm khảm, chẳng rõ là nhân tính yếu đuối, hay nỗi nhớ trào dâng không ngớt, mà xúc động khôn nguôi, chẳng ngăn được đôi mi ngấn lệ.

Phải một trái tim thuần khiết, một trái tim hướng thiện, thấu cảm nhân sinh, nhạy cảm tinh tế, siêu linh thực thụ mới vẽ nên được bức tranh truyền thần sinh động đến vậy phải không Ngọc Ý? Một bức tranh có giá trị hơn vạn lời nói. Biết ơn em!

Đối với em, U Thư là biểu tượng bất tử của MFVN. Nếu câu chuyện về cuộc đời U được chuyển thể, tác phẩm ấy xứng đáng được xếp vào hàng Sử thi kinh điển, sánh ngang với Odyssey... Một Hercules điển hình với đạo tâm tinh thần nhiệt huyết, cháy bỏng, được tiến hành một cách bền bỉ và thông minh trong phong thái của một Chiến Binh, sẵn sàng tiến vào trận chiến để chiến thẳng. Vượt qua mọi trở ngại và thử thách của bản thân và hoàn cảnh, đó là một Chiến Binh chiến đấu cho lý tưởng là Chân Lý, tiêu biểu cho khát vọng phụng sự Hội Đồng những Đấng Cao Cả. Ở cuối chu kỳ nhỏ của mình, U chọn rũ bỏ phú quý, quên hết vui buồn, mọi chuyện tùy duyên, không cưỡng cầu, không cố chấp, coi sống chết như cỏ rác, xem vinh nhục tựa khói mây. Có đôi khi em trộm nghĩ, những gì U làm thật lớn lao, điều mà có lẽ mình chưa thực hiện được. Con không biết nói gì hơn là bày tỏ lòng kính phục đến U ạ. 

Tuổi già! Không, con không thấy tuổi già nào ở đây cả. Nếp thời gian của tuổi tác chỉ làm cho vẻ đẹp ấy khí chất hơn. Đó là vẻ đẹp của sự từng trải, của lửa thời gian hun đúc, nhẹ nhàng mỉm cười trước mọi ảo cảm, ân cần và chu đáo nâng đỡ những người xung quanh, kiệm lời và thích lắng nghe "tiếng nói vô thinh". Điểm lên bộ y phục tao nhã là chiếc vòng cổ hình chiếc lá căng tràn nhựa sống của Kim Tinh, hành tinh của tình yêu và mỹ lệ. Chẳng phải Đức Christ đã nói “Ta và Cha ta là một”, là Đấng Thanh Xuân Vĩnh Cửu. Đối với con, vẻ đẹp của U vượt lên thời gian ạ.

Đôi khi trong tâm trí còn đầy rẫy thiên kiến, ảo vọng và hạn hẹp của mình, em suy nghĩ có phải là có một rào cản giữa mình và chú K. Nhưng thực sự không phải vậy! Sự nghiêm khắc và kỷ luật của chú đến từ trách nhiệm nặng nề trên vai chú, và trách nhiệm được nhận lãnh từ những vị Thầy và Đấng Cao Cả mà chú và chúng ta tôn kính. Càng yêu thương chúng ta chú càng phải trụ vững trong quy định, nguyên tắc, giám luật. Cái nắm tay vào buổi đêm thứ bảy trong vòng tròn tình thương là khoảnh khắc em cảm nhận sâu sắc sự ấm áp của tình yêu thương của chú. Đó là một khoảnh khắc hạnh phúc.

“Hội Nghị Suối Rao đắc mọi điều

Mặt trời soi chiếu triệu hoa tâm

Cùng nhau hội tụ cùng phụng sự

Tích hợp trong tim hát tiếng yêu. 

Có nàng Trang Vũ luôn hóm hỉnh

Nhiệt tình dẫn chuyện nhóm phiêu diêu

Cùng nhau thắt chặt tình huynh đệ

MF bên nhau đến mãn chiều.”

Trang à! Mọi người thường nói về cậu như một phát kiến. Mình lại trộm nghĩ rằng có lẽ cậu là Mummy, cậu không cần ai khai quật, cậu tự trỗi dậy khi thời điểm chín muồi phải không 😛 Về ý tưởng "giáo dục trong Kỷ nguyên mới" của cậu, nó vô cùng thiết thực và cậu yên tâm, bất kể khi nào cậu cần tớ... anh Tony sẽ ở bên cạnh cậu, một người vô cùng tâm huyết và sẵn sàng đón nhận ý tưởng này. 

Nếu một ai muốn hiểu và cảm nhận ý nghĩa của "biển cả tình thương", hãy ở bên Daisy; chỉ ba ngày thôi, họ sẽ viên mãn. Heil Zalo... Lộn lộn... Yolo! Xin tôn vinh Ngài Đấng Trung Gian Thiêng Liêng, Đấng Ngự Trị trên Thánh Địa, Kèn Trompet của Thượng Đế! Yolo, Yolo, Yolo!

Kloves à! Em có bao giờ nghĩ cái tên này không chỉ dành riêng mình em không? Em là Leo và với một chữ K khác của anh, Leo cũng có thể nói tôi là chúng ta mà. Em trẻ nhưng linh hồn em không hề trẻ như vẻ bề ngoài. Mặt trời là cội nguồn tình thương trong thái dương hệ này. Mặt trời mang lại cho em sự tỏa rạng. Mặt trời thu hút vạn vật, chiếu sáng và nuôi dưỡng tất cả. Mặt trời cũng ban tặng cho em sự rộng rãi và hào phóng. Thật vui vì được chứng kiến những gì em đang và sẽ làm cho người khác. “Tôi là Cái Đó”, tỏa sáng Kloves lên thế gian nhé.

Em có một kết nối với Vũ, nhưng đợt này Vũ và Vian khiến em nghi ngờ nhân sinh. Mọi giá trị đều bị đảo lộn hết cả. Vậy thực sự trong hai bạn, ai là chồng và ai là vợ? Chà, ở trên cõi Bồ Đề, chúng ta có điều gọi là Lưỡng Tính Thiêng Liêng – Divine Hermaphrodite. Hai bạn lĩnh ấn tiên phong nhé!

Mình rất yêu mến Kim Long, Hoàng Tử Dừa! Nhìn dáng vẻ cặm cụi tay đao tay búa dịu dàng phá hủy lớp vỏ cứng cáp của quả dừa với động cơ đầy yêu thương, mình liên tưởng đến ngay người phụng sự Bảo Bình "Tôi là nước [dừa] Bến Tre, tuôn đổ đến những người đang khát". Keep going, my Bro!

Em có một ấn tượng đặc biệt với bạn Vũ Steiner. Bạn gần như trở thành một người khác khi cất lên tiếng hát. Đó là một khoảnh khắc thú vị và bất ngờ. Trước khi bạn hát, em cảm nhận dường như có sự hiện diện của các Deva quanh HN, và khi bạn bắt đầu xướng lên, cứ như thể tiếng mưa xung quanh là sự đáp ứng của các thiên thần bé nhỏ đáng yêu, những thực thể vốn rất nhạy cảm với âm thanh và màu sắc, tất nhiên là nếu nó xuất phát từ trái tim. Không biết bài trình bày về số 8 có gợi một cảm hứng gì nơi em không, anh hy vọng là Hội nghị năm sau, nhóm sẽ được nghe một bài hát có 8 câu. Hê hê, nó sẽ là vậy nhỉ, vì “niềm tin là chất liệu của những sự việc được mong cầu, và là bằng chứng của những gì không được nhìn thấy” 😃

Có một điều em hơi tiếc nuối là chưa được nói chuyện với bạn Xuyên Lan. Em cảm nhận được sự "cô độc" trong lời tâm sự của bạn. Nhưng em vui vì như cô Tuija có nói rằng sự cô độc là dấu hiệu của những người chí nguyện, những người đã và sẽ bước chân trên con đường Đệ Tử vì "trong sự cô độc, hoa hồng của linh hồn mới phát triển. Trong sự cô độc, Chân Ngã mới có thể lên tiếng. Trong sự cô độc, các năng lực và những ân sủng của con người Tinh Thần mới có thể bén rễ và nở hoa trong phàm ngã...". Xuyên Lan à! Em không còn đơn độc nữa đâu, ở đây có gia đình của em, “gia đình” không xây dựng bằng tay, vĩnh cửu trên Thiên Đường. Luôn cầu chúc phúc lành đến em. 

Khi "ngắm nhìn" chị Thùy Linh Đô Nồ Chăm Pơ, dường như em chỉ thấy hài nhi Christ đang nô đùa tinh nghịch, tích cực, xông xáo, chỉn chu và tinh tế trong công tác tổ chức, nhưng không quên các sự vụ toàn cầu. Đứa trẻ tinh khôi, vị Chúa hài đồng này không thích chiến tranh, không thích bom đạn; nó chạy nhảy vô tư với hành trang là một khát vọng trao tặng cho tất cả nhân loại cùng thưởng thức chiếc kẹo ngọt hòa bình. Điều đó chắc chắn là thế, trong niềm tin và xác quyết.

Ấn tượng về Nguyệt là một thiếu nữ đoan trang, dung nhan hiền thục, có một vẻ đẹp nội hàm, toát lên năng lượng tích cực và khí chất bẩm sinh, vốn là sự hun đúc màu nhiệm của sách vở. Một người con gái tri thức, nghi thái thanh lịch thu hút người nghe, bởi sách vở bồi đắp cho em những kiến thức cuộc đời, đem đến cho em khí tiết chân, thiện, mỹ để em hiểu đời, hiểu người, tự tin và xuất chúng. Một người như vậy, cho đến khi em trình bày, anh tự hỏi rằng em có biết mình đã chọn một chủ đề mà nhóm luôn luôn lắng nghe, lâu lâu mới hiểu không. Một bài trình bày đã phả một hơi nóng gay gắt vào gáy của nhóm vốn vô cùng sợ…Deadline 😃 Hy vọng HN năm sau em sẽ “dịu dàng” hơn.

Chị Diệu Bình! Chúa ơi, "chị" ấy hơn tuổi mẹ em. Sám hối chị, cách xưng hô không thay đổi thái độ lễ phép của em đâu ạ. Thật đánh kính vì hơn vạn lời nói, sự kiên trì và nỗ lực của chị chính là biểu hiện tuyệt vời nhất của câu nói “cuộc sống là không ngừng bỏ cuộc”... Ý lộn, “Không bao giờ bỏ cuộc - Never Give Up”! 

Có một hân hoan khi gặp Khang. Thoạt nhìn bạn, mình liên tưởng đến bản thân hồi học đại học…rất sinh viên, rồi khi bạn giới thiệu là kế toán mình vẫn thấy giống bản thân vì tôn chỉ kế toán “đầy đủ, chính xác, kịp thời” là tính chất của Xử Nữ. Cái tên nói lên tất cả, anh em mình lại cùng “Khờ” như nhau. Đúng là “tứ hải giai huynh đệ” nhỉ.

"Chỉ trong vòng núi ấy, Mây thẳm khó tìm ra". Có những người đi thoáng qua cuộc đời mình, để lại một nỗi tiếc nuối âm ỉ, khôn nguôi. Chỉ là cảnh tiên ngoài cõi tục, nơi Mây trắng nhởn nhơ, còn mình chỉ là kẻ chìm đắm trong cõi tục, mãi mãi không thể hiểu thấu được cái thú tuyệt diệu của đạo lý Thiền môn, núi sông Mây trắng mà mình thấy, cuối cùng chỉ là ảo ảnh thôi. Tình yêu đến trong chớp mắt nhưng muốn quên thì có lẽ hết cả cuộc đời, dù biết là như thế, nhưng con người vẫn luôn khao khát tình yêu, dù ngàn dặm cũng truy tìm tình yêu, muốn kết thúc một đoạn tình duyên trong kiếp này, để thanh xuân chẳng phải hối tiếc. Thôi thì, hãy cứ đam mê, hãy cứ dại khờ, bởi trên đá Tam sinh, duyên kiếp mấy đời, Tường Vân nhỉ! 

Hỡi Sa Tăng!!! Ý lộn Santa... Á lộn Sanat! (Lạy Chúa lòng lành! Không có bất cứ sự bất kính nào ở đây ngoài lòng tận hiến và tôn kính Ngài ạ!) không có gì giữa tớ và cậu ngoài một chữ "Thương". Tạ ơn Chúa vì được gặp cậu!

Có một sự bối rối và lẫn lộn không hề nhẹ. Đến bây giờ em vẫn không biết chị tên là Mai Hoàng Trúc Lâm hay Lâm Hoàng Trúc Mai nữa. Mặc dù em đã phải repeat bài "Hoang Mang" của Hồ Quỳnh Hương trong 15' để phân biệt, đối chiếu, so sánh, hồi quy, quy nạp, suy luận, phán đoán, thậm chí kêu gọi trực giác, cuối cùng vẫn là bế tắc. Sau rốt mới thấy mình ngớ ngẩn, vấn đề không thể được giải quyết nếu mình cứ quanh quẩn ở cái tên. Chính "suy nghĩ trong trái tim" mà chúng ta thấu hiểu nhau, và chúng ta được liên kết với nhau bởi tia nắng số 8 đến từ "trái tim vĩ đại của tình thương rực lửa" phải không chị Lâm Hoàng Trúc Mai, ý lộn, Mai Hoàng Trúc Lâm, ý lộn, Mai Trúc Hoàng Lâm...? 😥🤨😟😱🥶🥵😰

Em đã sởn gai ốc khi chị Thiên Nga đọc lời sấm truyền về sự xuất hiện của Cô Tuija. Em tin rằng một trong những tư cách khi Cô đến với Hội nghị là vị Sứ Giả của Thánh Đoàn. Chúng ta lại được động viên bởi những lời này trong TWM “Chúng tôi quan sát với sự trìu mến tất cả các bạn, những người mà, với các thể yếu ớt và nhạy cảm, vẫn đấu tranh, làm việc, chiến đấu, thất bại, tiếp tục và phụng sự. Không một giờ phụng sự nào được cống hiến trong sự đau khổ và căng thẳng, không một ngày lao động nào bị theo sau với các dây thần kinh bị tra tấn, với cái đầu mệt mỏi và với trái tim đau đớn, được phép bỏ qua không được chú ý. Chúng tôi biết và chúng tôi quan tâm, tuy nhiên, chúng tôi không thể làm gì được cả, còn bạn, đang đấu tranh trong lĩnh vực của thế gian, có thể làm trong số những gì được đòi hỏi. Nghiệp quả của thế gian nhấn chìm mỗi người trong các bạn ở thời kỳ này. Phải chi bạn có thể nhận thức được điều đó, thời gian còn ngắn và sự nghỉ ngơi, vui chơi và an bình đang tiến đến.” 

Em và chị Hoa thực ra có nhiều điểm chung, mặc dù đôi khi hai cái cứng gặp nhau nó cũng keng keng tí. Cái gì thái quá cũng bất cập mà, nhưng thực ra, cách tiếp cận thực tiễn của chị cũng là cách của em, vì em có hai dấu hiệu hành thổ (Virgo, Taurus) và tâm lá số nằm ở nhà 4. Bài thuyết trình của chị rất hữu ích với em (và với mọi người) vì các chân lý đã trải qua giai đoạn thực nghiệm. Thực ra, chị đã gỡ cho em một trong những nút thắt của cuộc đời. Em không thể chinh phục, tán tỉnh một cô gái nếu câu đầu tiên cô ấy thốt lên khi gặp em là "cháu chào CHÚ ạ! Terrible nightmare! Bây giờ thì khác rồi, em đã tìm thấy bí quyết trẻ hóa ở đâu, em đã có thể trở lại tuổi thể chất lý tưởng 20. Đa tạ chị đã thắp lên ngọn lửa hy vọng vốn đã tồi tàn trong em! 

Cái cảm giác đầu tiên khi Điệp hỏi mình trong đêm khuya thanh vắng như thể giữa cô giáo và học sinh trả bài. Mình sững sờ trong 1s để tự vấn hình như mình đã tốt nghiệp cấp một và mình hơn “cô giáo” một tuổi hay sao ấy nhỉ? Cơ mà, chuyện đó có thực sự quan trọng? Điệp hỏi, mình trả lời, cô giáo hỏi, mình trả bài ngoan ngoãn. Vạn vật thái hòa!

Anh không nghĩ một thiếu nữ trẻ như em lại có một cách tiếp cận với trường nội môn chững chạc cho đến khi ngắm nhìn lá số của em, Mai Phương ạ. Liên kết với bài giảng của cô Tuija, Saturn là hành tinh của cơ hội ở ngay trong nhà 9 Minh triết. Cơ hội ở đây là để lựa chọn đúng và hành động với tính toàn vẹn và vì lợi ích cao cả. Sự lựa chọn đúng sẽ đưa đến thành công. Lựa chọn sai lầm dẫn đến vòng luẩn quẩn rắc rối hoặc quay trở lại với vực thẳm của kết tinh và đóng băng trong quá khứ. Sự hiện diện của em rõ ràng cho thấy sự khôn ngoan khi lựa chọn ngôi trường MF. Trở thành Phượng Hoàng Lửa em nhé.

Khởi đầu hành trình, em có một áp lực nhỏ khi đứng trước mặt cô Tuija, cứ như thể có một âm thanh vang vọng trong đầu rằng "tôi là tượng, không nói được", và rồi Công Túa xuất hiện, vị cứu tinh của đời mình. Về Công Túa, mình chỉ ngắm thôi, chỉ cần ngắm đồng chí Lan Hương, đảng viên kỳ cựu của Đảng MF, thế giới bỗng thu bé lại vừa bằng một “cô gái”.

Anh Chương sơ di ớt luôn mang lại cảm giác an tâm. Bạn thiếu cung bảy, yên tâm, đã có anh Chương; bạn muốn một người điều hành nhóm đáng tin cậy, chúng tôi có anh Chương; bạn cần một mentor đầy đồng cảm, đã có anh Chương, bạn nợ, anh ấy còn nợ nhiều hơn bạn; bạn đang khát khao Ánh sáng, về đây với chúng tôi, vì chúng tôi có người dẫn bạn trở về cội nguồn "Ánh Sáng của Thế Gian". Fantastic work!

Cảm giác đầu tiên khi em bước chân vào SG là sự hụt hẫng, vì không thấy chị Thùy Linh Obama đâu. Thực ra đàn ông chỉ là những đứa trẻ con có râu thôi; đôi khi vẫn mong ngóng điều gì đó như mong mẹ về chợ có quà vậy. Đó là mong mỏi của em về chị đấy, mong chị phiên dịch cho cô Tuija, mong chờ nụ cười tinh nghịch và cuốn hút của chị. Và rồi hân hoan, phấn khích và cả bất ngờ khi gặp chị ở chân Tượng Đức Chúa. Hành trình của chúng ta không và sẽ không bao giờ bị ngắt quãng. Chuyến đi này lại nhận một ấn tượng tấn lượng về chị, em có cảm giác chị nhìn đâu cũng ra huyền bí: cung hai với tính chất thu hút bạn bè đến sân bay, và uống đủ 5 ly bia tượng trưng cho nguyên khí trí tuệ; hix, nhậu mà cũng minh triết được. Haha! Hành trình nhỏ tạm kết thúc, nhưng đồng thời lại mở ra một chu kỳ mới với những ý tưởng về cuộc Đại hải trình tìm kiếm một nửa trái tim cho em mà chị hứa hẹn là một hoa tiêu lão luyện 😅 ghi nhận từ tâm nhưng không quên nhắc "the blind leads the blind" là đời em lại cám cảnh ấy. 

Với chị Trinh Lan, không có gì ngoài hai chữ "biết ơn"; em là một người Bảo Bình, ý nghĩa của cuộc đời chỉ gói gọn trong hai từ phụng sự, là được yêu thương và nói một cách "bóng bẩy" tuôn đổ "nước của sự sống" để đáp ứng nhu cầu của người đang khát. Những ý tưởng và các dự án đang triển khai của chị cùng anh chị em khác thực sự thiết yếu và cơ bản; thiện chí và minh triết cần được lan truyền, đặc biệt là với một thế hệ Việt Nam năng động và đầy nhu cầu như hiện nay. Những gì chị làm là những gì em luôn khát vọng 🥰 “Great is the day of opportunity”. 

Anh Dũng và em đều là người Xử Nữ nên có rất nhiều điểm tương đồng, có thể nói rằng "người này hành động như thể người kia hành động", ngoại trừ anh sợ zợ, còn em thì... chưa biết. Chúng ta hòa nhịp với nhau thật dễ dàng nhỉ.

Em luôn yêu quý chị Hà Duyên; điều em mong mỏi và luôn hân hoan là khi được nhìn thấy nụ cười của chị. Trong hành trình này, thường trực trên môi chị là nụ cười rạng rỡ và hạnh phúc. Cuộc sống đẹp làm sao!

Mỗi khi ăn cơm (tại sao cứ phải là lúc ăn cơm nhỉ?) đôi mắt em lại ráo riết tìm kiếm Tony. Đúng rồi! Mặc dù đã khai vị 8 cuốn nem, tráng miệng 4 chén bún thập cẩm em vẫn xách bát đũa sang mâm Tony, chỉ để tìm kiếm nụ cười và niềm hân hoan, hý hửng, hóm hỉnh, hào hứng, hăng hái, hăm hở của Tony. Cơ mà, nhìn anh Tony thương lắm. Làm sao không thương được, một người đàn ông manly, mạnh mẽ lần đầu tiên trong cuộc đời phải qua đêm ở một nơi xa lạ mà không có bà xã chứ. Chu choa, tội quá!

Cũng có một người em luôn đi tìm là chị Jade, chỉ để sáu con mắt nhìn nhau (bốn con của chị, hai con của em, không tính “Eye of Shiva”). Vậy là đủ hiểu nhau rồi, bởi “niềm vui của tình bằng hữu được thử thách và trắc nghiệm sẽ là của bạn, vì các năm trôi qua sẽ chứng tỏ cho bạn ai là người cộng tác được lựa chọn của bạn, và trong cộng đồng đau khổ, mối liên kết được củng cố sẽ đến”.

Có lẽ em là người bạn đồng hành thực thụ của chị Tâm, mà chỉ là không rõ em tháp tùng chị như chị có thể nghĩ hay chị tháp tùng em, vì em chưa thấy Hổ Báo nào cần tháp tùng ạ. Chắc chị chưa biết là một chiếc lá khẽ rơi cũng khiến em hoảng sợ ạ. Thank U so much!

Em có chút đam mê về chiêm tinh và cũng thích thú khám phá, tìm đọc, nghiên cứu về lĩnh vực này. Em vẫn giữ niềm tin sắt đá, vững chắc, tuyệt đối là vòng hoàng đạo cai quản thái dương hệ này chỉ có mười hai cung, cho đến khi em gặp anh Hiếu, em mới biết mình đã sai, quá sai. Em không ngờ vũ trụ này thực ra có mười ba cung, mà cung cuối cùng đó là cung... kính vợ! Hix! Lạ một điều là cung này cũng cai quản cả anh Tony, anh Dũng... Lý thuyết chiêm tinh trong em hoàn toàn sụp đổ rồi. Em thực sự tuyệt vọng! 😭

Chị Hilary Yến đừng lo lắng quá về việc nhớ kịch bản nhé. Vị Tinh Quân Trí Nhớ là Chủ Tể Cung Ba chứ không phải Cung Năm. Việc của chị chỉ cần là một Thái Dương Thiên Thần yêu thương thông tuệ, một Thực Thể Tâm Lý như được diễn trình bởi Đức Christ lịch sử, bởi chị là người dẫn đường cho tâm lý nội môn hiển lộ trên thế gian trong Kỷ nguyên mới mà. Các cung khác luôn ở bên chị: “Tous pour un, un pour tous”!

Có vẻ như chưa bao giờ MFVN thiếu những giọng oanh vàng thánh thót, nhả ngọc phun châu, và xướng lên như những thiên thần về Chân Lý Muôn Thuở. Mỗi cái tên mà chúng ta mang trong một kiếp sống chẳng phải là định mệnh phải không chị Yến (HN)? Cả nhóm đã sẵn sàng để nghe tiếng “hót” du dương, êm ái, sâu lắng của chị rồi đấy.

Anh Hải Hoàng (bạn cùng giường của em) luôn khăn áo chỉnh tề, sơ vin đóng thùng, đúng là bí thơ chi bộ đánh kính. Em đã nghĩ trong đầu mình có nên nói với anh rằng “anh ơi, đây là Hội nghị giáo dục, và chúng ta không cần phải thực sự nghiêm trang như khi họp đảng bộ”; hix cùng đắp một cái chăn mà cũng không đủ dũng khí nói. Dù em đã cố nhịn cười trong không khí nghiêm túc, nhưng em đã cười, em thật tồi tệ.

Khánh đã chứng minh cậu và nụ cười là các thuật ngữ đồng nghĩa, và có thể thay thế lẫn nhau. Chẳng phải Đức Thầy dạy chúng ta rằng hãy "Hành động đầy niềm vui, và con đường của sự toàn phúc sẽ mở ra trước mắt [chúng ta]". Lại nữa hoạt náo, năng động, nhạy bén, nhiệt tình là tính cách của cậu, và cậu thấy đấy, đó là chất kết dính nhóm lại với nhau. 

Ngọc Khánh đừng quên, chúng ta cùng Khánh khỉ là một tam giác. Anh đã nghĩ, nếu em có mặt thì các khoảng thời gian thảo luận cuối mỗi bài trình bày lại được nghe tiếng em, vì em rất thích đặt câu hỏi. Mọi người rất nhớ em! 

"Em mảnh mai "chiến" với "thằng" bệnh tật

Cực khổ nguy nan vẫn gắng vượt lên

Học hành theo Minh Triết Thiêng Liêng

Đảm đang gánh vác chung, riêng nhóm mình"

Ánh trăng U Thư nói hộ lòng nhóm mình đấy Linh Giáp ạ! 

Mối liên hệ giữa Zim và em không thể diễn tả thành lời nên em đã không định thổ lộ tâm tư, nhưng mọi bài viết về nhóm sẽ không thể trọn vẹn nếu thiếu Zim. Ngôn từ của em bất lực nên em mượn tạm đoạn trích này vậy, dù đó chỉ là một nỗ lực yếu ớt để diễn tả thôi: "Diện mạo họ có thể khác, nhưng trái tim bạn sẽ nhận ra họ. Bạn đã ôm ấp họ trong vòng tay và trong trái tim mình giữa những sa mạc ngập ánh trăng của Ai cập và vùng đồng bằng cổ xưa của Mông Cổ. Các bạn từng cùng nhau rong ruổi trên lưng ngựa trong binh đoàn của những vị tướng quân đã rơi vào quên lãng, và sống cùng nhau trong những hang động đầy cát của người cổ đại. Các bạn được kết nối với nhau vĩnh viễn, và bạn sẽ không bao giờ đơn độc."

Cũng không thể không nhắc đến hai đảng viên nhí May Nguyen Dac và Công Chúa Hoa Hồng, các bạn chính là mầm non, là hy vọng của MF. Các bạn đang được tắm mình trong suối nguồn của sự sống vĩnh hằng, trong biển cả của minh triết để chuẩn bị cho nền văn minh mới mà chính các bạn sẽ là những người kiến tạo. À! Hai bạn chắc chưa đọc được tiếng Việt nên nhờ phụ huynh truyền đạt lại ạ. Xin cam on!

Và còn anh Tùng Phạm, anh Sáng, anh Hương, chị Oanh Trịnh, chị Hà Trần, Ngọc Ánh, Như Trang, Bình An, Bình Minh, Mia, Thùy Dung, Diệu Liên…bao con người thân thương nữa. Chúng ta chưa từng chia tách nhau, vì “các bạn được kết nối với nhau vĩnh viễn” mà. Mọi người nhớ anh chị lắm!

Lê Hoàng Quốc Khánh


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét