"Tất cả cũng tàn phai, chỉ tình thương ở lại.
Những gì trao hôm nay, sẽ theo nhau mãi mãi."
Đó là hai câu thơ viết theo kiểu thư pháp trên bức tường nhà kho rực rỡ sắc màu từ những cánh cửa cũ được sơn lại trong khu vườn Tình Huynh Đệ. Lá cây rụng đầy trên đất, trên chiếc ghế bằng tre. Kia là ấm trà còn dang dở, hẳn ai đó đã ngồi đàm đạo nơi đây. Hai chú chó Từ Bi và Trí Tuệ như hai thiên thần xinh xắn vừa cắn nhau ẳng ẳng đã quay lại nô đùa với nhau vui vẻ.
Mình bước đi giữa một không gian tươi xanh, gió mát, líu lo tiếng chim hót xung quanh. Mình thấy lòng bình yên và có chút man mác hoài cổ. Dường như mình đã thấy những khung cảnh này đâu đó rất đỗi thân quen. Đó là những vạt lục bình trôi trên khúc sông nhỏ ở Cao Lãnh, Sóc Trăng... Đó là những lúc cùng đồng đội nấu ăn, rửa bát ở nhà chung hồi hè Trẻ Đồng Xanh tại Hội An... Mình muốn hít thật căng cả đất trời bình yên này, để những niềm an lạc đó thấm vào trong từng mảnh thẳm sâu của hiện tại, và ký ức...
Chủ nhật vừa rồi, tụi mình có một chuyến đi tiền trạm đến An Lạc Trang, chuẩn bị cho sự kiện dự định tổ chức vào tháng 4. Gần kết thúc hai năm fellowship tại Tây Ninh rồi, tụi mình cũng trăn trở muốn làm một cái gì đó cho các thầy cô...
Vừa mới đến nơi, tụi mình đã được trải nghiệm trò đu dây qua sông hồi hộp và thú vị. Giống như mình đang bay qua khúc sông ấy. Cảm giác thật là Yomost! Rồi khi qua đến cù lao, tụi mình như được bước vào một thế giới khác, riêng tư và thanh tĩnh. Mình thấy tụi mình thật diễm phúc bởi nhận được sự ưu ái từ người chủ vườn. Anh kể rằng anh có nghe về câu chuyện của Teach for Vietnam, về anh Huỳnh Hạnh Phúc và anh trân trọng, quý những người trẻ như các bạn. Anh nói có lẽ có chút thiên vị bởi vì anh quê ở Tây Ninh. Anh sinh ra và lớn lên ở Tân Biên, sau này lên Sài Gòn học đại học, rồi đi làm quản lý xây dựng. Ba mẹ anh vẫn còn ở Tây Ninh. Anh nói cảm ơn tụi em đã chọn Tây Ninh. Còn tụi mình thì lại nói, dạ mà thực ra là Tây Ninh đã chọn tụi em.
An Lạc Trang nằm trên cù lao Bến Cỏ, sở dĩ có tên Bến Cỏ vì người dân hay cắt cỏ ở đây. Anh thích tên Bến Cỏ hơn (có lẽ vì nó thuần Việt hơn chăng), An Lạc Trang là do khách tham quan đặt cho. Năm 2004, anh đến đây. Năm 2005, cất căn nhà đầu tiên đến 2012 thì tạm xong như bây giờ. Cây cối đều là mọc tự nhiên, không bón phân, xịt thuốc. Đồ đạc, chất liệu nhà được tận dụng từ những vật dụng cũ, theo phong cách ‘low-maintenance”, điều kiện sống cơ bản, ít cần phải bảo dưỡng, quét dọn nhiều. Từ năm ngoái thì gia đình anh chuyển hẳn về đây vì anh muốn các con của mình được sống gần gũi với thiên nhiên, và hạnh phúc.
Những năm gần đây, An Lạc Trang đã trở thành một địa điểm yêu thích để tổ chức các khóa học yoga, thực hành thiền, các chương trình tu học… Anh nói rằng mình đã học được rất nhiều từ những vị Thầy đến đây giảng (Thầy Hà Vĩnh Thọ, Thầy Minh Niệm, Sư Tâm Pháp, bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc…). Anh mong muốn tạo nên một không gian thiên nhiên trong lành, xanh mát, một nơi chốn bình yên và yêu thương cho gia đình mình và chia sẻ với cộng đồng những người bạn cùng hướng đến lối sống tỉnh thức, những thực hành nuôi dưỡng tinh thần, hạnh phúc và chữa lành từ bên trong như thở, thiền, yoga... Đối với anh, hạnh phúc vốn có sẵn bên trong mỗi chúng ta, và hạnh phúc là quay về kết nối với bản thân nội tâm bên trong mình, là sự có mặt, hiện diện trọn vẹn tại đây, bây giờ để kết nối với thiên nhiên, với những người xung quanh mình, với những gì chân thật, thực sự quan trọng.
“Không gian này đã làm thay đổi bản thân tôi nhiều hơn là tôi đã thay đổi nó. Khi bạn đi đúng đường và kiên trì thực hành, sự chuyển hóa sẽ đến. Chỉ trong hơn bốn, năm năm trở lại đây, nhờ học từ những vị Thầy đến đây, tôi đã thay đổi rất nhiều. Từ một người “tham lam” muốn ôm đồm nhiều thứ, làm cái này, làm cái kia, tôi đã biết dừng lại, buông bỏ, và nhận ra những gì mới thực sự là quan trọng trong cuộc sống của mình. Hạnh phúc là sự lựa chọn. Hạnh phúc cũng còn là năng lực chấp nhận bản thân cùng với những hạn chế của mình, và chấp nhận những người thân của mình, với tình thương yêu vô điều kiện.”
Cảm ơn một ngày ở An Lạc Trang. Cảm ơn gia đình người chủ vườn tốt bụng. Cảm ơn những người bạn đồng hành. Câu thơ trong khu vườn Tình Huynh Đệ lại vang lên trong đầu mình.
"Tất cả cũng tàn phai, chỉ tình thương ở lại."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét