Hiển thị các bài đăng có nhãn Consciousness. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Consciousness. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 18 tháng 12, 2023

Hành trình đi đến Tự Do và Trưởng Thành

 Thật vui khi dịp này Tú về Việt Nam sau hơn 8 năm trời, tụi mình tổ chức được sự kiện chia sẻ truyền cảm hứng này. Buổi trò chuyện đã diễn ra trong không khí thân mật, ấm cúng với các em MF Saigon và vài người bạn của Tú. Mong sao buổi trò chuyện sẽ tiếp tục được lan tỏa, hữu ích cho những người cần đến! 💖


Nó là việc mình phải đi xa, đi thật xa cái quen thuộc, cái nhỏ bé, cái vô thức, và đi đến một lúc nào đó mình chợt nhận ra ồ thì ra mọi thứ mình tìm kiếm không nằm ngoài kia mà nằm bên trong chính mỗi chúng ta. Đến lúc đó ta trở về, phủi hết mọi bụi đường, mọi ngộ nhận, mọi ảo tưởng và ta tìm thấy ta ngay tại nơi ta bắt đầu. 

Nó giống như việc ta đi tìm kho báu, đi hết các nơi, trải qua bao gian truân cuối cùng bản đồ chỉ cho ta kho báu nằm ngay dưới chân ta nơi ta bắt đầu cuộc hành trình. 

Tự Do và Trưởng Thành là một cuộc hành trình như vậy. Nhiều người sẽ nghĩ rằng sẽ phí thời gian công sức, có cách nào để thấy "kho báu" ngay từ lúc đầu không? Dạ không! Nếu từ lúc đầu mà không cất bước đi, thì sẽ mãi mãi không có kho báu. Cuộc đời là vậy, nó là một hành trình, và hành trình đó dạy cho ta bài học, những bài học này là kho báu, kho báu không phải là đích đến, mà là ngay bây giờ và ở đây trong cuộc hành trình của bạn.

Thương mời bạn xem lại video buổi chia sẻ về "Hành trình tự do và trưởng thành" diễn ra ngày 16/12/2023 tại đây:

https://youtu.be/T1WGiCRFIao

File trình bày (pdf):

https://tinyurl.com/hanhtrinhtudo

Xin chân thành cảm ơn mọi người đã tham dự chương trình trực tiếp và theo dõi gián tiếp qua livestream, đã có những chia sẻ, đóng góp, góp ý để buổi trò chuyện thêm phần ý nghĩa. ❤

Xin chúc cho mỗi chúng ta vững bước trên hành trình tự do và trưởng thành của chính mình. ❤ 

Thương,

Phạm Tú








Thứ Ba, 27 tháng 9, 2022

Huy viết về SECMOL và Travel School 2022 - Ladakh

Trở về từ chuyến đi với thật nhiều điều muốn viết mà vẫn chưa viết được vì phải giải quyết nhiều công việc. Mình lưu lại tạm ở đây những bài viết của Huy vì những đồng cảm, và Huy đã nói lên chính xác nhiều điều mình muốn nói, nhất là về SECMOL. Lúc nào sắp xếp được thời gian, mình sẽ viết thêm về chuyến đi, với cảm nhận về những người bạn đồng hành thú vị và những bài học từ Ladakh...

Thank you and love you all! 💗

---

VCIL Travel School 2022- Ladakh, by Huy Pavel

Vậy là hành trình 15 ngày của chương trình VCIL Travel School 2022: Ladakh - Mindful Travel & Sustainable Development đã đến hồi kết thúc. Hành trình này không quá ngắn, nhưng cũng không quá dài, nó vừa đủ để mỗi người tham gia tự rút ra những bài học, những chiêm nghiệm, cũng như tự đặt ra những câu hỏi cho bản thân mình, về sự phát triển, về toàn cầu hóa hay thử thách những niềm tin và hiểu biết của bản thân.

Thời gian ở Ladakh, tất cả mọi người đều có cơ hội trải nghiệm những thứ mới lạ. Từ việc di chuyển ở độ cao hơn 3500m, cộng với cái nắng gay gắt vào ban ngày và không khí loãng hơn bình thường, đến việc ăn những món ăn do chính người dân địa phương chuẩn bị với những nguyên liệu hữu cơ từ vườn; đến việc dạo quanh khu phố cũ của Leh và ngắm nhìn sự thay đổi nhanh chóng với lối kiến trúc hiện đại của những căn nhà ở trung tâm thành phố; hay việc sống chung với người dân ở các ngôi làng xa xôi trên những ngọn đồi, để sống lối sống của họ, làm những công việc họ làm, nghe những câu chuyện họ kể. Tất cả là để mỗi người tự trải nghiệm và học những bài học của riêng mình; và thấy được một bức tranh lớn hơn, đầy đủ hơn về tác động của toàn cầu hóa, câu chuyện giáo dục và câu chuyện biến đổi khí hậu.

Dù chúng ta là ai, khi đã đặt chân đến một vùng đất nào đó, tức là chúng ta đã bắt đầu tạo tác động lên địa phương ở đấy rồi. Do đó trong suốt chương trình, chúng tôi muốn truyền tải đến mọi người về khái niệm Mindful Travel (du lịch tỉnh thức), giúp mỗi người hiểu hơn về những tác động của mỗi cá nhân mỗi khi đi du lịch lên cộng đồng địa phương.

Trong những bữa ăn, chúng tôi được ăn những thực phẩm hữu cơ, được trồng ở địa phương, thay vì phải ăn những thực phẩm được vận chuyển từ xa, gây phát thải khí carbon trong quá trình vận chuyển. Buổi sáng thức dậy, bọn tôi được người dân mời đủ thứ trà ở Ladakh: trà masala, trà bơ, trà đen. Điều không thể thiếu ở chương trình chính là những món ăn chậm chất Ladakh: "màn thầu" momos, món súp Tây Tạng Thukpa, món "bánh nước" Chhutagi hay rượu lúa mạch lên men Chhang.

Ở những ngôi làng như Tarchit hay Thiksey, chúng tôi luôn có cảm giác an tâm. Bước ra khỏi ngôi nhà, chúng tôi có thể thấy được con suối ngay trước mặt là nguồn nước để uống mỗi ngày. Chúng tôi biết được thức ăn được trồng ở ngay trong vườn, cần là ra vườn hái ăn, hay đến từ những khu chợ do chính dân làng tự trồng lấy và buôn bán. Chúng tôi cũng biết được chất thải của chúng tôi sẽ được xử lí như thế nào bằng cách sử dụng nhà vệ sinh khô... Điều này rất khác so với khi chúng ta sống ở thành phố, nơi mà chúng ta rất khó để xác định được nguồn gốc ly nước ta uống, thức ăn chúng ta ăn hay chất thải của con người sẽ đi về đâu.

Chúng tôi ở những ngôi nhà do người dân địa phương đón tiếp, nơi chúng tôi gọi là Guest House. Nhờ vậy, chúng tôi cũng có cơ hội trải nghiệm sâu sắc những nét đẹp truyền thống, mang đậm văn hóa người dân Ladakh. Chúng tôi lúc nào cũng được ngồi ở Chansa, phòng ăn truyền thống của người Ladakh, nơi cũng là thành phòng bếp vào mùa đông và phòng khách mỗi khi cần.

Điều thú vị nhất mà chúng tôi được trải nghiệm là văn hóa hiểu khách của họ, đôi lúc chúng tôi ăn no căng bụng nhưng vẫn bị các cô chú chủ nhà nhiệt tình bỏ đồ ăn vào đĩa, đến nỗi mỗi đứa phải la lên "dikley" hay thậm chí giấu đi cái đĩa để khỏi "bị" bỏ thức ăn vào nữa. Chúng tôi còn có cơ hội mặc thử Lokpa - trang phục truyền thống được sử dụng trong các dịp lễ, cưới của người Ladakh; trải nghiệm đội Perak; hay được học cái bài dân ca từ các Ama, Ana, Ale.  Điều này khác với kiểu du lịch truyền thống, khi khách du lịch có xu hướng đến thăm những nơi nổi tiếng, đi nhiều nhưng không kết nối được bao nhiêu với vùng đất họ đặt chân đến, không chạm được một cách sâu sắc đến văn hóa, lịch sử bản địa.

Không chỉ đến ở nhà của người dân trong thành phố ở Leh, chúng tôi còn đến ở những ngôi làng cách thành phố hơn 5 giờ đi xe, ngôi làng Tarchit hay Thiksey, để xem lối sống đậm chất Ladakh là như thế nào. Chúng tôi đến thăm những trường học như SECMOL hay HIAL để thấy được những nỗ lực của người dân trong việc giải quyết các vấn đề do hệ thống giáo dục hiện đại gây ra ra sao. Hoặc chúng tôi tham gia những workshop, webinar được tổ chức bởi các NGOs như Local Future, The Woman's Alliance of Ladakh để biết được những vấn đề và khó khăn mà Ladakh phải đối mặt và cách những tổ chức này góp phần để giải quyết các vấn đề đó.

Một lần nữa, những trải nghiệm này giúp cho mỗi người thấy được một bức tranh lớn hơn, đầy đủ hơn về tác động của toàn cầu hóa, câu chuyện giáo dục và câu chuyện biến đổi khí hậu.

Đi du lịch không chỉ để mà đi, mà còn là một phương thức để thúc đẩy nền kinh tế địa phương một cách bền vững thông qua những lựa chọn có ý thức. Trong suốt chuyến đi, chúng tôi ở nhà người dân, ăn thức ăn địa phương, mua sách của các NGO địa phương,.. qua đó giúp nền kinh tế địa phương phát triển mạnh mẽ và bền vững.

Ở vai trò là người đi du lịch, hay người tiêu dùng, chúng ta có quyền lực để định hình nên xã hội ta muốn xây dựng. Với mỗi quyết định tiêu dùng được đưa ra, ta đã góp phần định hình nên xã hội mà ta muốn xây dựng. Câu hỏi ở đây là, bạn lựa chọn điều gì? Và những lựa chọn đó gây nên những tác động gì? Đó cũng là những câu hỏi mà VCIL Travel School 2022: Ladakh - Mindful Travel & Sustainable Development muốn đặt ra cho người tham gia, và mỗi người sẽ phải tự đưa ra câu trả lời cho riêng mình!

NGƯỜI NHẠC SĨ TRÊN DÃY HIMALAYA 

Tôi gặp anh trong một buổi trò chuyện với những nhà khởi nghiệp địa phương ở Leh, Ladakh. Anh là một nhạc sĩ. Anh có tình yêu lớn với quê hương Ladakh của mình. Anh cũng có một tình yêu sâu đậm khác, đó chính là âm nhạc. 

Mỗi người nhạc sĩ có một hướng đi âm nhạc riêng của mình, anh cũng thế. Anh muốn hát về những câu chuyện của người Ladakh, cover lại những bản nhạc dân ca giản dị mà chất phát của tổ tiên mình. Và tất nhiên, anh làm điều đó theo cách riêng của mình.

Người ta muốn anh hát những bài dân ca bằng nhạc cụ truyền thống. Anh hát nó với cây đàn ghi-ta hiện đại. Anh làm họ điên lên vì điều đó. Người ta chửi bới, phát xét rằng anh đang phá hoại văn hóa truyền thống. Tuyệt lắm, anh cười với tôi, người ta còn nói về nhạc dân ca, tức là nó vẫn còn sống.

Âm nhạc không có hình dáng, vô hình vô tướng, nó chỉ đơn giản là âm thanh. Miễn nó truyền tải được câu chuyện của người Ladakh, lối sống của người Ladakh, tinh thần của người Ladakh, thì tôi chơi nó, tội gì phải phân biệt nhạc cụ truyền thống với cây đàn phương tây. Thế giới đổi thay, văn hóa cũng biến chuyển theo, âm nhạc cũng thế, tội gì phải dính mắc vào cái phương tiện. Đừng đóng khung chúng lại rồi giam chúng vào bảo tàng kí ức, như cách người ta làm với mấy cái ly, tách, đồ vật trong bảo tàng ngày nay. Mấy cái thứ đó đã chết rồi. Âm nhạc thì nó không chết, nó sống và nó tiếp tục biến đổi theo thời đại.

Dù sao thì âm nhạc cũng là do con người làm ra, cớ sao lại phân biệt quá khứ, tương lai, hiên đại, truyền thống làm gì, con người giống nhau cả mà, anh nói thêm.
...
Cuối buổi, anh muốn biểu diễn cái thứ âm nhạc mà anh nhắc đến cho mọi người. 
Anh biến tấu một đoạn kinh Phật trong Phật giáo Tây Tạng thành một đoạn nhạc hùng hồn, mạnh mẽ, làm kinh ngạc tất cả mọi người. Người tròn xoe mắt ngạc nhiên, người nín thở, người bịt mồm lại để khỏi phải phát ra một thành nào đó có thể làm hỏng bài hát.
Hôm đó, mọi người thấy sự tư do.
Hôm đó, mọi người thấy sự giải thoát.
Hôm đó, mọi người thấy sự hòa hợp.
Anh ấy thể hiện điều đó chỉ qua những âm thanh trầm ấm mà mạnh mẽ. Nhẹ nhàng mà vang vọng. Đơn giản mà sâu sắc. 
Anh ấy là một nhạc sĩ trên dãy Himalaya.


CẢM NHẬN VỀ SECMOL 

Chuyến đi này mình gặp nhiều thứ đáng nhớ lắm. Từ trải nghiệm văn hóa ăn uống, tiếp khách, bày trí không gian, cầu nguyện, phật giáo Tây Tạng... đến gặp những người đồng hành có background đa dạng từ professional hip hop dancer, đến người làm Start-up trong lĩnh vực Tech-Ed hay thậm chí có người đang gap year sau khi đi làm,... mỗi thứ mình gặp đều khiến mình nhớ cả; thậm chí những lần mình cũng phải tự đẩy bản thân khỏi vùng an toàn như tắm nước lạnh buổi sáng sớm nè...

Nhưng mình muốn trả lời câu hỏi theo kiểu hướng về thứ chạm mình nhiều nhất, vì nó dễ trả lời =))) Trong hành trình 14 ngày ở LAdakh, mình có đến thăm một ngôi trường thay thế, alternative tên là SECMOL.

ĐÂy là một ngôi trường khá thú vị, nó đã truyền cảm hứng cho phân cảnh cuối của bộ phim 3 idiots, và thậm chí founder của nó cũng là inspiration cho nhân vật chính Rancho Chanchad. Tóm lược về ngôi trường này, thì đây là nơi dành cho những bạn học sinh bị fail kì thi tuyển vào lớp 10, đây là một ý tưởng khởi xướng bởi các bạn sinh viên ở Ladakh khi họ thấy giáo dục có quá nhiều vấn đề và cần thay đổi.

Điều khiến mình chạm nhất ở đây, chính là việc các bạn học sinh được thấy được những hi vọng về chính bản thân, có cơ hội được tin vào chính mình và khám phá được tiềm năng bên trong.

Mình gặp và trò chuyện vs rất nhiều bạn ở đây, câu hỏi mình đặt ra là bạn đã thay đổi gì sau khi học ở đây một khoảng thời gian. Đa phần các bạn đều cho một sự so sánh tương tự như vầy: Trước kia các bạn tin là mình ngu, kém cỏi, thất bại, vô dụng, không biết làm các công việc đơn giản như rửa chén, quét nhà, làm vườn, sửa chữa đồ đạc, nay các bạn đều làm được những việc đó, thậm chí còn phát triển được các năng khiếu nghệ thuật nữa. Mình rất bất ngờ khi thấy trong thời gian rảnh, có bạn ngồi nặn đất sét, có bạn ngồi vẽ trên đá, có bạn ngồi thiết kế ngôi nhà bằng gỗ, có bạn ngồi viết nhạc... đây là những điều mà các bạn chưa bao giờ nghĩ bản thân sẽ làm. Đó là vài thay đổi bên ngoài.

Các bạn chia sẻ giờ đây các bạn không còn tự gán cái mác ngu si, kém cỏi nữa, mà cảm thấy tự tin vào chính mình hơn. Khi đến campus SECMOL, người hướng dẫn, giải thích về trường cho tụi mình là chính các bạn học sinh và một vài bạn TNV. Mình có hỏi sau này các bạn muốn làm gì, dù rụt rè, nhưng các bạn đã dám nói lên ước mơ của mình. Bạn thì muốn làm người dẫn đoàn trekking trên dãy himalaya, bạn thì muốn làm bartender sau khi tốt nghiệp, bạn thì muốn trở thành animator,... Các bạn cũng được học cái entrepreneurship ở đây, khi tất cả các vấn đề đối mặt các bạn đều tự tìm cách giải quyết bằng nguồn lực có sẵn và tri thức của chính mình. Những thứ này sẽ là nền tảng để các bạn làm những thứ mình mong muốn sau này.

Những thay đổi đấy cho thấy được tầm quan trọng của giáo dục và tiềm năng con người. Với triết lý, mục đích và phương pháp giáo dục phù hợp, ta có thể thúc đẩy con người phát triển theo hướng phù hợp nhất với họ. 

Nói thế không có nghĩa trường này là perfect. Nó vẫn có nhiều thứ có thể làm tốt hơn nữa. Nhưng nó là một case rất thú vị, về cách nó làm giáo dục, và cách nó kiên định với mục đích của mình.

Mình có trao đổi vs một số bạn, thì có bạn bảo sao hông scale up cái model này lên khắp thế giới đi, nó hay vậy mà, sao hông đào tạo giáo viên đi, để về dạy ở các trường mainstream truyền thống.

Mình thấy đơn giản đó không phải mục tiêu của SECMOL và sứ mệnh nó muốn theo đuổi. SECMOL muốn tập trung vào các bạn fail lớp 10 ở LADAKH, cho thấy một cách giáo dục thay thế nền giáo dục truyền thống - nơi không có một chút liên hệ gì đến đời sống bản địa và chỉ lan tỏa sự độc canh văn hóa, độc canh tư duy.

Việc tập trung vào các bạn học sinh rớt lớp 10 được thể hiện rất rõ trong cách tuyển sinh, thiết kế chương trình và cách vận hành trường học (các bạn tự vận hành toàn bộ các hoạt động ở đây).
Một thứ khác nữa, đó là SECMOL có giới hạn về nguồn lực con người, tài chính, nên không thể scale up được. Với lại khi Scale up thì rất khó kiểm soát và tập trung được chất lượng, làm không khéo thì có khi lệch khỏi con đường ban đầu.

SECMOL rất hay, nhưng chính quyền không thích cũng chịu, cho nên dù có training cho giáo viên thì cũng khó áp dụng được trong môi trường mainstream, nơi chịu sự kiểm soát của chính phủ. Một trong những mục tiêu ban đầu ở SECMOL là tái thiết giáo dục (Educational Reform) ở Ấn Độ nói chung. Nhưng rất tiếc kế hoạch này bị đổ vỡ vào năm 2007 khi chính quyền "tấn công" vào SECMOL, để rồi cuối cùng trường này phải rút khỏi việc can dự vào giáo dục truyền thống, thay vào đó chỉ tập trung ở mỗi Leh mà thôi.
----
Câu chuyện của SECMOL là câu chuyện về sự hiểu mình, biết được nguồn lực của mình là gì, mục tiêu sứ mệnh mục đích là gì. Nếu mình không rõ cái đó, thì mình dễ sa đà vào những cái thứ cấp không ăn nhập với con đường đã chọn ban đầu, như thế rất nguy hiểm. Sau khi học bài học đó, SECMOL lại quay về đúng việc của mình, tập trung vào các bạn học sinh rớt lớp 10.

Còn để giải quyết câu chuyện lớn hơn, to hơn, nó phải nhờ một hình thái khác của nó: HIAL – Himalayan Institute of Alternative Ladakh, để đi chuyên sâu hơn, rộng hơn và làm được nhiều chuyện hơn - những thứ với tư cách SECMOL không thể làm được. Đối tác của HIAL ở level chính phủ, chứ không còn nhỏ lẻ ở địa phương nữa.

Mình nghĩ SECMOL là trải nghiệm đáng nhớ nhất của mình, nó cũng là cái nhắc nhở bản thân mình về những gì mình làm. Không cần làm to, làm lớn làm gì, chỉ cần giúp được một cá nhân, một nhóm nhỏ là đủ rồi. Còn sau đó impact có được nhân lên hay không, có thì tốt, không có thì cũng chẳng sao. Miễn là mình thấy vui, và bạn bè, cộng cồng xung quanh mình được hưởng lợi chút gì đó là mình thấy quá tuyệt rồi.

Huy Pavel



Thứ Năm, 5 tháng 8, 2021

Đánh thức trực giác và thượng trí

 Video mình thuyết minh và Phúc ghép phần lồng tiếng vào. 

Thứ Bảy, 29 tháng 5, 2021

Luân hồi - Hơi thở tuần hoàn của sự sống

(Ghi chép từ bài giảng của Thầy William Meader ngày 25.05.2021 
https://meader.org/course/reincarnation)

Chúng ta thường hay nói rằng đối lập với sống là chết. Nhưng từ quan điểm huyền môn, đối lập với sống không phải là chết, mà là sự sinh ra đời.

Trong triết lý huyền môn, chúng ta là những linh hồn đang lâm phàm. Linh hồn ngự trên cõi thượng trí khi đầu thai nhập thế sẽ phóng chiếu một phần của chính mình vào các cõi tâm thức thấp hơn, và biểu hiện thành phàm ngã trong đó. Như vậy, đầu thai là một hành động nhập thế vào hình tướng. Nhưng từ góc độ linh hồn, hành động đó là một dạng giam cầm.

Bởi vì từ góc độ linh hồn, trên cõi riêng của nó, linh hồn có sự thấu hiểu rộng lớn, nhưng khi một phần của nó phải lâm phàm vào hình tướng, nó tự khóa mình trong một vỏ chứa khiến nó giảm kém hơn so với bản chất thực sự. Vì thế, từ góc độ linh hồn, chính sự sinh ra đời thực sự là một nhân tố giới hạn nó. Do vậy, đối lập với sự sống và sự sinh ra đời. Và đó là lý do tại sao khi ta chết, ta tái kết nối với linh hồn của mình trong một cảm thức trọn vẹn hơn, ở ngoài giai đoạn lâm phàm. Ta nhận ra rằng ta thông thái hơn, bác ái hơn nhiều. Và ta có cảm giác sâu sắc hơn về mục đích và về mối quan hệ với tổng thể lớn hơn mà ta đã không nhận ra khi lâm phàm trong hình tướng. Như vậy đây thật là một phiên bản đảo ngược của sự thấu hiểu về sự sống và cái chết.

Sự sống là gì? Lý do chúng ta không thực sự hiểu sự sống là gì là bởi vì chúng ta chứng kiến sự sống một cách gián tiếp. Chúng ta nhìn thấy sự sống qua những hình tướng được làm sống động. Ta thấy một con người, họ suy tư, cảm nhận, hành động, và nói rằng, đó là sự sống. Ta thấy một cái cây đang lớn và nói, đó là sự sống. Ta thấy con vật đang chạy và nói đó là sự sống. Đó là sự sống làm sống động hình tướng, nhưng đó không phải là bản thân sự sống, độc lập khỏi hình tướng. Chúng ta chưa bao giờ thấy phẩm tính của sự sống độc lập khỏi hình tướng ở cấp độ phát triển của mình. Tuy nhiên, tại thời điểm trên đường đạo khi lần đầu tiên bạn thoáng nhìn thấy sự sống, độc lập khỏi hình tướng. Và đó là giai đoạn ở cuộc điểm đạo Biến Dung (điểm đạo lần 3), khi lần đầu tiên bạn thoáng nhìn thấy Chân Thần. Và Chân Thần là chủ chốt ở đây. Bởi vì Chân Thần là chính bản thân sự sống.



Chân thần là một phương diện bản thể của chúng ta thậm chí còn sâu sắc hơn linh hồn. Nó chính là người trông nom cho chính sự sống. Và chân thần là bản thể cao nhất so với phàm ngã là bản thể thấp của chúng ta. Linh hồn là bản thể cao hơn mà chúng ta đang nỗ lực để trở nên ngày càng sống với bản chất của linh hồn, sống như một linh hồn, tương phản với tính chất của phàm ngã. Linh hồn là tâm thức cao hơn của chúng ta, nhưng còn cao hơn, hay đúng hơn là sâu sắc hơn nữa là một cái khác được gọi là Chân Thần (Monad). “Monad” có nguồn gốc từ “mono”, có nghĩa là “một”, và có lẽ Pythagoras là người đầu tiên đã giới thiệu với nhân loại khái niệm về Chân Thần. Nhưng nó có những tương quan khác trong những hệ thống khác, ví dụ monad rất tương đồng với cái mà Công Giáo gọi là Tinh Thần thuần khiết; hay trong truyền thống phương Đông, monad tương ứng với Atma. Chân Thần đó trong bạn là cội nguồn của chính bản thân sự sống.

Chúng ta tiến hóa, từ dưới lên trên, từ phàm ngã, đến linh hồn và chân thần. Chân thần là Bản Thể Thiêng Liêng, nó đại diện cho tinh thần thuần khiết và truyền tải ý chí và mục đích và đó là Ý Chí Thiêng Liêng và Mục Đích Thiêng Liêng. Chân thần cũng được gọi là nơi hiện hữu tối hậu, một nơi sâu thẳm bên trong mà ở cấp độ phát triển hiện nay, chúng ta chưa thể tiếp xúc một cách hữu thức, nhưng rồi ngày đó sẽ tới. Đó là nơi bạn kết nối với tất cả mọi thứ thiêng liêng. Và thực sự, đó là Thượng Đế trong bạn. Trong khi linh hồn là Thiên Tính/Phật Tính (Christ) trong bạn thì chân thần là Thượng Đế trong bạn và có bạn. 

Trong ý nghĩa tối hậu, chỉ có Cái Một, Nhất Thể mà chúng ta có thể gọi đó là Thượng Đế hay Brahma hay bất cứ gì bạn muốn. Nhưng có một đại diện của sự sống vĩ đại đó ngự bên trong mỗi chúng ta, và đó chính là chân thần, một tia lửa khởi sinh từ Một Ngọn Lửa.

Linh hồn là bản thể cao hơn truyền dẫn tình thương tinh thần và minh triết qua tác nhân trí tuệ yêu thương. Linh hồn là tâm thức cao hơn của bạn, là tổng của tất cả những minh triết của bạn và ngập tràn tình thương như lòng bác ái của Đức Christ.

Linh hồn thật sự rất kết nối với cái chúng ta gọi là thể nguyên nhân (thể căn nguyên, nhân thể - causal body). Thể nguyên nhân chứa đựng toàn bộ minh triết của linh hồn. Chính thể nguyên nhân là cái tái sinh luân hồi, chuyển di từ kiếp sống này sang kiếp sống khác. Thể nguyên nhân hay linh hồn là phẩm tính của sự sống, trong khi chân thần là chính bản thân sự sống.

Sự sống là hiện hữu thuần khiết. Nó không phải tâm thức mà vượt ngoài tâm thức. Cấp độ cao nhất của tâm thức là cái mà chúng ta gọi là linh hồn, đó là phẩm tính của nguyên khí sự sống và là những đặc tính phẩm chất của sự sống nội tại như tình thương, minh triết, ý chí, lý tưởng, sự tận hiến, vẻ đẹp, tổ chức, tri thức...

Và khi chúng ta nói sự sống hình tướng tam phân, chúng ta đang nói về phàm ngã. Nó đại diện cho vẻ ngoài, và tam phân vì phàm ngã có thể trí, thể cảm dục và thể xác.

Như vậy, sự sống giáng xuống thành phẩm tính, và rồi phẩm tính tìm cách biểu hiện ra bên ngoài qua phàm ngã. Và trong chủ đề đầu thai tái sinh, cái đi đầu thai chính là linh hồn, thể nguyên nhân. Khi ta chết, phàm ngã tan rã nhưng linh hồn vẫn tiếp tục. 

Thực sự thì Chân thần là cái đã bên bạn còn lâu hơn nữa. Chân thần chính là bạn, đã hiện diện và nhập thế trước khi chúng ta trở thành con người. Trước khi sống đời sống của giới nhân loại, chúng ta đã trải qua hàng triệu năm tiến hóa qua giới động vật, và trước đó là giới thực vật và thậm chí xa hơn nữa là giới khoáng vật. Và đó là tại sao một trong những tên gọi khác của Chân Thần là “người hành hương vĩnh cửu” (the eternal pilgrim), bởi vì nó thực sự là bất diệt.

Như vậy, chúng ta nỗ lực trở thành linh hồn, là dạng tâm thức cao hơn của chúng ta, nhưng ý nghĩa tối hậu, bạn và tôi là những hiện hữu sâu sắc hơn, cao cả hơn, thậm chí thiêng liêng hơn thế nữa. Bạn là chân thần thuần khiết, có nghĩa bạn là sự sống, mỗi người trong chúng ta đều là sự sống. Không phải là chúng ta có một đời sống, mà chúng ta chính là sự sống. Và sự sống đã vẫn luôn như thế và sẽ mãi luôn như thế.

Khi chúng ta nói về sự hiện hữu cấp độ chân thần, đó là đời sống của một chân sư. Một chân sư đã nâng tâm thức lên trên để trở thành chân thần. Chúng ta đang trên hành trình đi từ phàm ngã đến linh hồn, và chuyển hóa phàm ngã để nó trở thành một tác nhân hoạt động của linh hồn. Rồi sẽ đến một bước trên đường đạo khi bạn thực sự đi xa hơn, đi sâu hơn và chạm đến chân thần. Và cuối cùng, ở cuộc điểm đạo thứ sáu, bạn là Chân Thần thuần khiết.

Khi nhìn thấy một người chết và xác của họ trong phòng, phàm ngã thường nói ngay rằng người đó đã mất đi sinh mạng (sự sống). Nhưng từ quan điểm nội môn, người đó không mất đi sự sống. Người đó mất đi hình tướng, chứ không phải sự sống, bởi vì người đó là bản thân sự sống. Sự sống đã, vẫn đang ở đó, nhưng hình tướng là nhất thời. Đây là điều rất quan trọng mà chúng ta cần hiểu. Phần đông xã hội vẫn có nhận thức sai lầm với khuynh hướng tin rằng tâm thức là sản phẩm của hình tướng, và nếu hình tướng mất đi thì tâm thức cũng mất đi. 

Một trong những lý do của cái chết, sự thu rút khỏi hình tướng đó là mỗi cái chết góp phần vào sự tổng hợp của các trải nghiệm, và rồi chúng được lưu giữ trong thể nguyên nhân như một năng lực mới (new faculty). Qua mỗi lần đầu thai lâm phàm, linh hồn sẽ mở rộng một phần của nó để tạo nên một chiếc áo khoác bên ngoài với ba lớp (phàm ngã) là thể trí, thể cảm dục và thể xác. Phàm ngã này đi qua vô số những trải nghiệm trong suốt cuộc lâm phàm nhập thế. Và nhiều trải nghiệm trong số đó, tất nhiên không phải là tất cả nhưng nhiều trong số chúng là những trải nghiệm học tập rất quan trọng làm chúng ta giàu có vốn sống và giúp chúng ta thấu hiểu. Như vậy chúng ta có toàn bộ cả cuộc đời để thu đạt những hiểu biết mới về sự sống. Khi chúng ta thu rút khỏi hình tướng, hay nói cách khác, khi cái chết xảy đến, những trải nghiệm được lưu giữ trong tâm thức phàm ngã được chuyển vào thể nguyên nhân và rồi được chuyển hóa thành minh triết mới mà bạn sẽ mang theo với mình sang kiếp sống kế tiếp.

Mỗi kiếp lâm phàm, bạn sẽ có một thể nguyên nhân được gia tăng thêm tốt hơn và có thêm nhiều minh triết hơn trước đó. Hãy nhớ rằng, thể nguyên nhân là nơi lưu trữ minh triết mà bạn đã thu đạt qua vô số các kiếp lâm phàm nhập thế. Vì thế, thể nguyên nhân đôi khi còn được gọi là Kho Tàng. Và điều đáng nói là kho báu đó sẽ luôn ở bên bạn qua mỗi kiếp sống.

Một phương diện khác của thể nguyên nhân rất quan trọng cần ghi nhớ khi chúng ta tìm hiểu về luân hồi đó là chất liệu tạo nên nó. Chất liệu này thuộc một dạng thông tuệ tinh tế ở cấp độ rất cao mà đặc biệt nhạy cảm và đáp ứng với nguyên khí Christ (Thiên Tính, Phật Tính), có thể xem như tình thương vô kỷ và lòng trắc ẩn từ bi sâu sắc. Như vậy, thể nguyên nhân có cả thành tố minh triết mà bạn đã thu đạt được và cả thành tố tình thương nội tại trong nó.

HIỆN TẠI VĨNH CỬU (ETERNAL NOW)

Khi ta chết, sự sống thu rút khỏi hình tướng và trở về, đi vào lại thể nguyên nhân. Qua mỗi kiếp sống, chúng ta trải nghiệm thêm một chút về cái được gọi là hiện tại vĩnh cửu. Hiện tại vĩnh cửu không có nghĩa chỉ là “hiện diện ở trong hiện tại” dù việc chú tâm chánh niệm trong từng khoảnh khắc là quan trọng. Nhưng hiện tại vĩnh cửu ở đây là một dạng quan hệ khác với thời gian. Nó không chỉ là về hiện tại mà còn bao gồm sự phóng chiếu vào tương lại và sự nhạy cảm về quá khứ. Ở cấp độ đó, cả quá khứ, hiện tại và tương lai, tất cả được giữ lại cùng với nhau như một điểm kỳ dị của nhận thức (a singularity of awareness). Và khi một người hoàn toàn giác ngộ, khai sáng và không cần phải luân hồi tái sinh nữa, thì lúc đó họ bước trọn vẹn vào hiện tại vĩnh cửu. 

Mỗi lần đầu thai lâm phàm, nhất là khi bạn đang bước trên đường đạo, mỗi cái chết sẽ cho bạn một chút trải nghiệm sâu sắc hơn về hiện tại vĩnh cửu đó, và đó là ngụ ý thực sự của nó, bởi vì nó cũng giúp bạn nhìn thấy một cách sâu sắc hơn. Bạn là một phần của một tổng thể lớn hơn, và mỗi chúng ta là một phần của hệ thống sống rộng lớn hơn. 

KARMA (NGHIỆP QUẢ)

Nghiệp quả là gì? Cơ bản mọi người hiểu về Karma như là Luật Nhân Quả. Bạn cũng có thể nhìn một cách khác về karma như đại diện cho sự bất hòa (dissonance) trong tâm thức, không đồng điệu với trường hài hòa lớn hơn mà bạn đang tiến hóa vào. Và như thế, mỗi kiếp đầu thai lâm phàm là một quá trình cố gắng hóa giải nghiệp quả để trở nên hài hòa hơn vào tổng thể lớn hơn. 

Vì thế, karma là một tiến trình dần dần. Đó là tại sao luân hồi tái sinh xảy ra bởi vì bạn không tự do thoát khỏi luân hồi cho đến khi bạn đạt tới cuộc điểm đạo lần thứ tư, còn gọi là sự giác ngộ khai sáng. Khi bạn chết, đó là một dạng tự do. Linh hồn được tự do khỏi sự giam cầm của hình tướng mà nó đã bị chiếm giữ trong đó. Như vậy nhất định có một sự giải thoát, tự do xảy ra vào lúc chết. Nhưng đó là một sự tự do nhất thời. Còn sự tự do khỏi chính cuộc luân hồi, đó là khi bạn đạt tới sự hoàn thiện và bạn đã hóa giải tất cả những nghiệp quả cá nhân mà bạn đã tạo ra trong suốt toàn bộ lịch sử các kiếp sống lâm phàm của bạn. Tất cả chúng ta đều phải luân hồi trở lại trần gian cho đến khi chúng ta trở thành điểm đạo đồ bậc bốn. Khi đạt đến điểm đạo bậc bốn, tự do khỏi karma, bạn không cần phải lâm phàm trở lại, nhưng đó mới là tự do khỏi nghiệp quả cá nhân bạn. Bạn vẫn chưa thực sự tự do khỏi những dạng karma rộng lớn hơn, những cộng nghiệp như nghiệp quả của nhân loại, nghiệp quả của toàn cầu. Đó là những thành tố của karma mà bạn sẽ phải làm việc khi vượt ngoài điểm đạo bậc bốn.


Bên cạnh quả báo (karma of retribution) mà bạn phải hóa giải, còn có nghiệp phần thưởng (karma of reward). Nghiệp phần thưởng là khi bạn tận tâm làm gì đó góp phần nâng cao cho cái gì đó vượt ngoài bản thân mình và có ý nghĩa sâu sắc, một hành động phụng sự chân chính mà linh hồn mong muốn làm. Cho dù điều bạn làm thuộc về chính trị, giáo dục, nghệ thuật, khoa học…, mà bạn đang nâng cao và giúp chuyển hóa cho những người khác và không liên quan gì đến sự chuyển hóa của riêng bạn, không liên quan đến việc hóa giải nghiệp quả của riêng bạn, thì đó là nghiệp phần thưởng. Nghiệp phần thưởng mang tính tích cực và làm tăng tốc sự tiến hóa của bạn. Và bạn càng tiến xa trên đường đạo thì nghiệp phần thưởng sẽ càng rõ ràng. Bởi vì càng tiến xa trên đường đạo thì bạn càng đang không làm việc với những vấn đề của riêng mình mà sẽ càng cảm nhận thôi thúc phụng sự nhân loại. Như vậy, càng ngày bạn sẽ càng chú ý đến toàn thể lớn hơn sự chuyển hóa của riêng mình. 

Chúng ta thường nghĩ về nghiệp quả như là nghiệp quả cá nhân, nhưng có những dạng nghiệp rộng lớn hơn như nghiệp quả của gia đình, dòng họ, quốc gia… Mỗi quốc gia được xem như một thực thể và nó có linh hồn và phàm ngã của nó, và nó cũng đang nỗ lực chuyển hóa để hướng đến phiên bản cao cả hơn. Và cũng có toàn bộ tập hợp các vấn đề nghiệp quả liên quan đến tâm thức quốc gia nữa. Trong thời kỳ quá độ này, nhân loại đang chuyển dịch từ Thời Đại Song Ngư sang Thời Đại Bảo Bình. Sự chuyển dịch này thực sự mang tới và giúp chúng ta nhìn thấy những nghiệp quả mà chúng ta phải đối mặt. Cũng có cả nguy cơ là chúng ta có thể tạo thêm những nghiệp quả mới nếu không cẩn thận.

Trong văn học cổ đại, giới nhân loại và giới động vật cũng có nhiều nghiệp quả cần hóa giả. Như vậy toàn bộ các giới trong tự nhiên cũng được xem như những điểm biểu đạt sự sống, phát triển, hoàn thiện từ sự bất toàn hướng đến sự toàn hảo. 

Ngoài nghiệp quả hiện tại (current karma) chính là những quả báo từ hành động quá khứ mà hiện bạn đang làm việc để chuyển hóa chúng trong cuộc sống của mình, còn có nghiệp quả mới do chúng ta tạo ra trong chính cuộc sống hiện tại. Và cũng còn có một dạng nghiệp quả nữa được gọi là nghiệp treo (nghiệp ẩn ngầm, latent karma). Nghiệp treo là dạng karma mà chúng ta cũng phải đối mặt nhưng “theo kế hoạch” chưa xuất hiện trong kiếp này mà sẽ đến trong kiếp sau. 

Khi bạn bước trên đường đạo và thức tỉnh với linh hồn, khi linh hồn làm chủ thể xác, những ham muốn của nó, và cũng tràn đầy tình thương thiêng liêng (Christ-like love) đó là khi một người đạt đến cuộc điểm đạo lần thứ nhất. Đây là lý do tại sao cuộc điểm đạo lần thứ nhất được gọi là sự Giáng Sinh của Đức Christ trong trái tim và đó thực sự là một cột mốc vĩ đại. Từ thời điểm đó trở đi, hệ thống bên trong được thiết lập để cho nghiệp treo ẩn ngầm, một số thôi chứ không phải tất cả, được phép xuất hiện trong kiếp sống này để được chuyển hóa. Khi nghiệp treo ẩn tàng được đưa nhiều hơn vào kiếp sống hiện tại để hóa giải, điều này giúp tăng tốc quá trình tiến hóa nhưng cũng làm tăng cường các thách thức. Và đó là tại sao đường đạo không dễ dàng, bởi vì bạn thậm chí còn thêm vào cả những nghiệp quả mà đúng ra chưa xuất hiện trong kế hoạch. Linh hồn thêm nghiệp treo vào cuộc sống hiện tại của bạn, mong muốn bạn chuyển hóa để có thể sống chân thực gần hơn với thiên tính của linh hồn và phụng sự như linh hồn muốn bạn làm vậy. 

Vì thế đầu thai lâm phàm là toàn bộ quá trình từ từ chuyển hóa karma, đưa đến sự hoàn thiện cuối cùng, và tích hợp những trải nghiệm mới và minh triết vào thể nguyên nhân để qua mỗi kiếp sống, bạn có thêm trang bị, công cụ để làm việc, phụng sự. Tất cả những điều này dựa trên định luật vũ trụ vĩ đại được gọi là định luật chu kỳ (định luật tuần hoàn).

DHARMA VÀ KARMA

Chúng ta chưa hiểu nhiều về Dharma như là Karma. Dharma được sử dụng nhiều trong truyền thống phương Đông nhưng với những ý nghĩa có khác nhau đôi chút. Dharma trong Hindu - Ấn Độ giáo, có nghĩa là cầm giữ hay gánh mang, nhưng nó cũng có nghĩa là thứ bạn đang cầm giữ và gánh vác, đó là bản chất thiết yếu, vĩnh cửu của bạn. Theo quan điểm Hindu, Dharma của bạn là việc biểu hiện trọn vẹn bản thể của bạn trong tương lai xa. Trong Phật giáo có một chút khác biệt nhưng cũng vẫn tương đồng. Trong Phật giáo, Dharma nhấn mạnh đến sự chân chánh (đúng đắn), những cách sống đúng đắn, và bản chất của thực tại phổ quát là gì. Từ quan điểm nội môn, đơn giản ta xem Dharma như là nghĩa vụ, bổn phận của cuộc sống hay nhiều kiếp sống, như lý do bạn hiện hữu, mục đích vĩnh cửu của bạn. 

Như vậy, Dharma và Karma tuy khác nhau nhưng chúng có điểm chung và đây là điều rất quan trọng cần phải hiểu được. Dharma là biểu hiện thần lực sống trọn vẹn của bạn như mục đích đã được thiết kế từ cách đây rất lâu. Và bạn chỉ có thể hiện thực hóa Dharma trong khả năng của mình trong giới hạn của karma. Sâu thẳm bên trong bạn, bên trong mỗi chúng ta có một định mệnh hiện hữu. Và định mệnh đó chỉ có thể được hiện thực hóa trong bối cảnh những giới hạn mà karma (nghiệp quả) cho phép trong bất kỳ kiếp lâm phàm nào. Vì thế, mỗi kiếp lâm phàm là một quá trình chuyển hóa nghiệp quả. Mỗi kiếp lâm phàm, bạn sẽ phải tiến gần hơn một chút đến khả năng cảm nhận mục đích sâu sắc hơn của mình. Và lý do sâu sắc hơn của bạn là trở thành một chân sư. Một chân sư hoàn toàn giải thoát là người đã hóa giải tất cả mọi nghiệp quả, và vì thế sống trọn vẹn với Dharma của mình.

ĐỊNH LUẬT CHU KỲ

Có những chu kỳ biểu hiện và thu rút, thành trụ và hoại không. Tôi muốn đưa các bạn vào một bức tranh lớn, vào vũ trụ. Triết học nói rằng Thượng Đế, hay sự sống vĩ đại biểu hiện chính mình trong vũ trụ qua hơi thở ra vĩ đại (a great outbreath). Hơi thở ra đó là khuynh hướng lâm phàm nhập thế.



Hãy nhìn vào thần lực sống được gọi là Thái Dương Thượng Đế, thực thể sống của toàn bộ thái dương hệ. Chúng ta là những tế bào tâm thức bên trong bản thể của Ngài. Khi Thái Dương Thượng Đế đầu thai lâm phàm, điều đó được gọi là một hơi thở ra vĩ đại hay một manvantara - chu kỳ khai nguyên. Manvantara là hơi thở ra vĩ đại trong mọi thứ và nó dẫn đến sự biểu hiện. Như vậy, mọi thứ mà chúng ta thấy trong thái dương hệ là bằng chứng của tinh thần khai nguyên (manvantara) giáng hạ vào vật chất.



Rồi có hành trình trở về (phản bổn hoàn nguyên), được gọi là pralaya - chu kỳ quy nguyên. Đó là hơi hít vào, sự thu rút khỏi hình tướng và trở về với tinh thần. Rồi một ngày sẽ đến trong hàng tỉ năm nữa, khi Thái Dương Thượng Đế sẽ có một hơi hít vào vĩ đại. Và điều đó giống như là cái chết, nó sẽ thu rút chính mình khỏi hình tướng và đi vào một nơi hoàn toàn trừu tượng.

Mọi thứ đều được nhìn như những chu kỳ tuần hoàn. Định luật chu kỳ được xem như một trong hai hoặc ba định luật vĩ đại nhất trong tất cả các định luật hiện hữu, rằng mọi thứ đều có một chu kỳ. Chúng ta thấy nó hiện diện trong cuộc sống, sự tuần hoàn của ngày và đêm, của các mùa trong năm, các vòng đời sinh và tử và sự đến và đi của mọi thứ. Các chu kỳ nhỏ nằm trong các chu kỳ lớn và đến lượt chúng lại nằm trong những chu kỳ vĩ đại hơn nữa, và hoạt động tổng quan theo cùng cách thức.

Bây giờ, xuống đến cấp độ con người, chúng ta có một chu kỳ ở đây. Khi sống và lâm phàm nhập thế, chúng ta đang ở trong chu kỳ biểu hiện, tinh thần giáng hạ đi vào vật chất, manvantara. Khi chết, sự sống tự thu rút khỏi hình tướng và quay trở về thể nguyên nhân, và đối với một số người, thậm chí trở về chân thần, và đó là hành trình trở về, pralaya, chu kỳ quy nguyên. 

Bây giờ, ta lại tiếp tục chia nhỏ hơn nữa. Mỗi ngày khi bạn đi ngủ, bạn đi vào pralaya, và mỗi sáng thức dậy, bạn đi vào manvantara (của một ngày trên trái đất). Như thế, có những chu kỳ nằm trong những chu kỳ.

ANTAHKARANA

Điều gì xảy ra khi linh hồn lâm phàm. Linh hồn có phần mở rộng như một phần của mình đi vào hình tướng và tạo thành chiếc vỏ áo bên ngoài được gọi là phàm ngã. Thể nguyên nhân luôn ở trên cõi thượng trí, khi nó lâm phàm, không phải toàn bộ thể nguyên nhân, không phải toàn bộ linh hồn đi đầu thai mà chỉ là một phần mở rộng của nó. Và phần mở rộng đó thường được mô tả như hai sợi tuyến, một sợi được gọi là sutratma, sinh mệnh tuyến (life threat, hay còn gọi là sợi dây bạc, silver cord), và sợi thứ hai là Antakarana, tâm thức tuyến (consciousness thread), được gắn vào con người trên cõi hồng trần.



Đường antahkarana hoạt động qua cõi trí, cõi cảm dục và ngụ trong trung tâm dĩ thái trên đầu gần khu vực tuyến tùng. Thể dĩ thái của bạn làm nền tảng cho mọi tế bào trong cơ thể bạn và toàn bộ hệ thống luân xa là một phần của nó. Sợi tâm thức tuyến antahkarana neo trụ trong luân xa đầu, trong khi sợi sinh mệnh tuyến sutratma neo trụ trong luân xa tim, là tác nhân của sự sống. Trái tim dĩ thái hay luân xa tim và toàn bộ hệ tuần hoàn là sự tuần hoàn sự sống, sự tuần hoàn của nguyên khí sự sống. Sinh mệnh tuyến (life thread - tuyến sự sống) không đến từ thể nguyên nhân. Nó thực sự đến từ chân thần, bởi vì chân thần là sự sống, và sợi tuyến này là sự truyền dẫn sự sống đó đến hình tướng.

Khi bạn đi ngủ vào buổi tối, tâm thức thông qua đường antahkarana tách mình khỏi neo gốc của nó trong luân xa đầu (trong thể dĩ thái) và bắt đầu hành trình quay trở về thể nguyên nhân. Như vậy mỗi ngày chúng ta đều có một sự diễn tập cho cái chết. Sự khác biệt duy nhất giữa cái chết và giấc ngủ đó là sợi sinh mệnh tuyến cũng tách rời khi ta chết chứ không chỉ sợi tâm thức tuyến.  Việc nghiên cứu những giấc mơ là quan trọng. Những giấc mơ của bạn có ý nghĩa hay hoàn toàn không có ý nghĩa gì, liên quan rất nhiều đến việc sợi tuyến đó ở đâu. Trước hết nó sẽ đi qua cõi cảm dục thấp, rồi đến cõi cảm dục cao hơn, rồi đến cõi trí và cuối cùng quay trở về thể nguyên nhân. Trong khi đó, sinh mệnh tuyến vẫn giữ kết nối với thể xác. Đó là lý do tại sao giữa khuya, dù bạn không còn ý thức, trái tim vẫn đập, phổi vẫn hít thở. 

Linh hồn - thể nguyên nhân - được thấy trên cõi thượng trí. Cảm xúc được tạo thành từ những chất liệu thông tuệ sống động. Ở mỗi cõi tâm thức lại có những cõi phụ. Cõi cảm dục có những cõi phụ thấp đến cao. Khi bạn có một cảm xúc cao quý, bạn trải nghiệm chất liệu cảm xúc có nguồn gốc từ chất liệu của các cõi phụ cao cả hơn, còn khi bạn có một cảm xúc tiêu cực, như ghen tuông chẳng hạn, thì trạng thái cảm xúc đó đến từ chất liệu ở các cõi phụ thấp hơn. Do đó, toàn bộ hành trình thăng lên trở về là thanh luyện đời sống sao cho bạn có ngày càng nhiều hơn chất liệu cao cả và ngày càng giảm bớt đi chất liệu từ những cõi thấp này. 

Trước khi linh hồn đầu thai nhập thế, những sợi tuyến sutratma và antahkarana này được lưu trữ trong thể nguyên nhân, và ba nguyên tử trường tồn là một phần của nó. Khi quá trình lâm phàm bắt đầu, sợi tuyến này được mở rộng vào các cõi trí, cõi cảm dục và cõi hồng trần và những nguyên tử trường tồn này được đặt một cách chủ động vào những cõi đó. 

CÁC NGUYÊN TỬ TRƯỜNG TỒN

Các nguyên tử trường tồn có từ tính, chúng thu hút chất liệu vào chúng. Đơn vị thể trí (mental unit) hay nguyên tử trường tồn hạ trí, khi mở rộng, nó bắt đầu thu hút chất liệu và trong cõi trí, bắt đầu xây dựng cái sẽ trở thành thể trí của phàm ngã trẻ sơ sinh tương lai. Nguyên tử trường tồn cảm dục sẽ thu hút những chất liệu từ cõi cảm dục mà sẽ trở thành thể cảm dục của trẻ sơ sinh tương lai. Và cuối cùng, nguyên tử trường tồn hồng trần-dĩ thái sẽ thu hút chất liệu dĩ thái để xây dựng hệ thống luân xa cho trẻ sơ sinh tương lai. Đây là cơ chế mà bản thể thấp của bạn bắt đầu cấu trúc của mình. Như vậy, chức năng đầu tiên của các nguyên tử trường tồn là giúp xây dựng chiếc áo phàm ngã tam phân với thể xác - dĩ thái, thể cảm dục và thể hạ trí. 

Chức năng thứ hai của các nguyên tử trường tồn qua suốt toàn bộ kiếp sống của bạn, đó là lưu giữ lại những rung động từ trải nghiệm đời sống. 

Mỗi trải nghiệm tích cực bạn có trong đời, ví dụ đó là trải nghiệm trí tuệ, nó sẽ được khắc ghi vào nguyên tử trường tồn. Khi bạn có những trải nghiệm cảm xúc cao cả, ý nghĩa và chuyển hóa, điều đó sẽ được khắc vào nguyên tử trường tồn cảm xúc, và tương tự với trải nghiệm vật lý. Nhưng nếu bạn có những trải nghiệm tiêu cực, nó cũng sẽ được khắc ghi trong các nguyên tử trường tồn vật lý, cảm xúc và hạ trí tương ứng. Cả hai dạng trải nghiệm, tích cực và tiêu cực đều sẽ được khắc vào trong các nguyên tử trường tồn.

Khi bạn chết, toàn bộ sợi tuyến được rút lên trở về và ba nguyên tử trường tồn này bắt đầu chuyển giao những trải nghiệm tích cực, tốt đẹp vào thể nguyên nhân và chúng trở thành minh triết mới, một năng lực mới. Đó là cách minh triết được đưa vào thể nguyên nhân và chúng được lưu lại trong đó cho kiếp sống tiếp theo của bạn. Nhưng thể nguyên nhân chỉ thu lấy những trải nghiệm tích cực, nó không chấp nhận điều tiêu cực. Sự bất hòa không được cho phép trong thể nguyên nhân. 

Một trải nghiệm rất tích cực và phúc lạc được gọi là Devachan (Cõi Thiên Đàng, Cõi Trời Chân Phúc, Cực Lạc), đó là khoảng thời gian giữa các kiếp sống (sau khi chết và trước khi đầu thai kiếp mới) khi tất cả những phẩm tính tích cực được chuyển giao vào thể nguyên nhân của bạn, từ những nguyên tử trường tồn đó. Và bạn sẽ ở trong trạng thái đó cho đến khi quá trình chuyển giao được hoàn thành. Khi đó, linh hồn bắt đầu suy ngẫm về cuộc lâm phàm trong kiếp sống tiếp theo của nó và bắt đầu xướng lên chủ âm, nhìn xuống và chuẩn bị bắt đầu cho hơi thở ra lần nữa.



Nhưng những rung động tiêu cực vẫn lưu giữ trong các nguyên tử trường tồn. Ví dụ, tôi có vấn đề với tính nóng giận, nó phá hủy mối quan hệ và nó tạo ra cái gì đó bất thiện trong tôi như là kết quả của nó. Vì thế vấn đề nóng giận được khắc vào nguyên tử trường tồn cảm dục. Khi tôi chết, những gì tích cực, tốt đẹp được tích hợp vào thể nguyên nhân, nhưng những gì tiêu cực thì không. Khi tôi đầu thai, sợi tuyến đi xuống lần nữa và nó có cả tích cực và tiêu cực, và vẫn có phẩm chất tiêu cực đó. Khi nguyên tử trường tồn cảm dục bắt đầu thu hút chất liệu để xây dựng thể cảm dục mới của tôi cho kiếp lâm phàm mới, nó sẽ rung động, thu hút những chất liệu từ các cõi phụ thấp khiến cho tôi lại có trải nghiệm tức giận lần nữa. Nó thu hút chất liệu cảm xúc đại diện cho sự nóng giận và nó ở trong tôi, và tôi sẽ phải đối mặt với nó lần nữa. Như vậy nó cũng hình thành nên những hoàn cảnh sẽ kích hoạt sự nóng giận đó trong kiếp sống mới. Nhưng, ví dụ như lần này, tôi có tính nóng giận và tôi cảm thấy mình phải làm gì đó để xử lý nó. Tôi bắt đầu làm việc với bản thân và bản chất cảm xúc của mình. Có thể tôi quyết định đến gặp một nhà trị liệu, và có thể nhà trị liệu đó giúp tôi hiểu các cách thức có thể để chuyển hóa tính nóng giận thành chí nguyện đam mê cao cả vì những điều tốt đẹp. Dần dần, sự bất hòa bị khắc ghi trong nguyên tử trường tồn cảm dục được điều chỉnh và trở nên hài hòa. Rồi đến khi chết, sợi sinh mệnh tuyến tự rút trở về vào thể nguyên nhân. Và giờ đây, một rung động tích cực ở đó, được xây đắp vào thể nguyên nhân như một năng lực mới. Và điều đó thực sự khiến tôi trở nên hữu hiệu hơn trong việc giúp đỡ những người khác ở kiếp lâm phàm kế tiếp, những người đã phải vất vả với vấn đề tương tự. Đó là cách karma và minh triết được chuyển tiếp từ kiếp sống này sang kiếp sống khác.

Khi thanh luyện bản thân, bạn có thêm những phẩm tính tích cực đưa vào các nguyên tử trường tồn qua mỗi kiếp lâm phàm và giúp xây đắp một chiếc áo bên ngoài với chất liệu mỗi lúc càng cao cấp hơn một chút. Như thế, bạn không chỉ có một thể nguyên nhân ngày càng được lấp đầy, hoàn thiện hơn mà bạn còn có một khí cụ bên ngoài tốt hơn để linh hồn làm việc qua đó trong kiếp sống.

Mỗi kiếp sống là để vun bồi, nuôi dưỡng, cải thiện và nâng cao những phẩm tính để bạn, như một người đệ tử của thế gian, phụng sự nhân loại một cách hiệu quả hơn. Một cách thức để chuẩn bị cho kiếp sống tới của bạn là tham thiền, hình dung quán tưởng về nó một cách thực tế và lạc quan để nhìn thấy và hình thành nó thậm chí trước cả khi bạn rời khỏi kiếp sống này. Cuối cùng thì điều cốt lõi là sống như những linh hồn, biểu đạt những phẩm tính linh hồn, ngày càng nhiều minh triết hơn, yêu thương hơn qua công việc phụng sự đến tổng thể lớn hơn. ❤


Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2021

Thời Đại Bảo Bình

 Bài trình bày về Thời Đại Bảo Bình cho buổi họp nhóm MF Việt Nam, tháng Bảo Bình 2021.




Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2020

Các giai đoạn của đường đạo - Con đường giải thoát



“Đừng nói rằng tôi đã tìm thấy con đường của Linh Hồn. Hãy nói, đúng hơn là, tôi đã tìm thấy Linh Hồn đang đi trên con đường của tôi.

Bởi vì Linh Hồn đi trên tất cả mọi con đường. 

Linh Hồn không đi trên một đường tuyến, cũng không mọc lên như một ngọn lau. Linh Hồn tự khai mở chính mình, như một bông hoa sen với vô số cánh hoa.”  

“Say not, I have found the path of the Soul.  Say rather, I have found the Soul walking upon my path.

For the Soul walks upon all paths.

The Soul walks not upon a line, neither does it grow like a reed. The Soul unfolds itself, like a lotus of countless petals.”

~ Kahlil Gibran

Khi bạn bước đi trên Đường Đạo một cách ý thức để khám phá bản chất thật sự của mình là ai, bạn phải bỏ đi tất cả những chướng ngại và phân tâm khiến bạn không nhìn thấy và hiểu biết rõ ràng. Đối với người tìm đạo trên con đường giải thoát, bạn sẽ đi qua những giai đoạn tiến hóa sau:

1. Con đường Thần Bí: con đường sùng tín, tận hiến với một người hay một lý tưởng, hoặc cả hai.

2. Con đường Dự Bị: con đường thanh luyện, thanh lọc tất cả những gì không phải thuộc Linh Hồn (Chân Ngã).

3. Các Giai Đoạn của Con Đường Đệ Tử: đại diện cho một cột mốc đối với người tìm đạo khi anh ta quyết tâm cam kết mạnh mẽ đi trên đường đạo của sự chuyển hóa nội tâm.

4. Giai Đoạn Điểm Đạo: đây là những sự kiện hiếm hoi xảy ra đối với một cá nhân khi anh ta phải đối mặt với một bước ngoặt (khủng hoảng) và phải chuyển dịch mô thức đến một cấp độ tâm thức mở rộng mới.

1. CON ĐƯỜNG THẦN BÍ - SÙNG TÍN (Mystical Path)

Con đường Thần Bí là con đường của chí nguyện và sùng tín với một người hay một lý tưởng. Chúng ta có thể thấy họ nhiều trong những tín đồ tôn giáo và họ có thể ở trong vị trí này qua nhiều kiếp sống. Họ cũng có thể là những nghệ sĩ, nhà thơ, kiến trúc sư. 

Các đặc điểm chính của một nhà thần bí đó là:

- Họ nhìn thấy viễn cảnh, có thể đạt tới những cõi cao cả hơn của tâm thức, nhưng không nhất thiết biết cách diễn đạt nó như thế nào, làm sao để quay trở lại với nó và không nhất thiết muốn biết nó là cái gì.

- Họ thường tập trung vào cảm xúc, cảm tính hơn là lý trí.

Cuối cùng thì một kiếp sống sẽ đến khi mà nhà thần bí muốn mở rộng tâm thức của mình và muốn biết về con đường của mình. Điều này sẽ thu hút anh ta vào trên Con Đường Dự Bị - con đường của sự thanh luyện. 

2. CON ĐƯỜNG DỰ BỊ (TẬP SỰ) - THANH LUYỆN & LẬP HẠNH 

“Dự bị - tập sự” ở đây mang ý nghĩa là Chân Ngã (Linh Hồn) của bạn có thể xem xét, đánh giá và dẫn dắt sự phát triển của bạn. Từ góc độ nội môn, đây chắc chắn là tiến trình khó khăn nhất phải đi qua. 

Trong giai đoạn này, Linh Hồn muốn phàm ngã phát triển và mở rộng. Người tìm đạo sẽ bước những bước nghiêm túc đầu tiên trên Con Đường Tinh Thần bằng cách bắt đầu thể hiện việc làm chủ những khuynh hướng cơ bản của bản chất cảm xúc và ham muốn vật chất. 

Qua thôi thúc của linh hồn (qua những ấn tượng và giấc mơ) người đi trên con đường dự bị có thiên hướng đưa mình ra ngoài vùng an toàn của bản thân, và mạo hiểm, như là vượt qua một thói quen gây nghiện hay đối mặt với một nỗi sợ trong nỗ lực để phát triển tinh thần. Đây là biểu thị của trách nhiệm học tập và thực hành tự chủ về suy nghĩ, cảm xúc và hành động, mở đường chuẩn bị cho những sự mở rộng lớn hơn nữa của tâm thức và công việc phụng sự. Làm chủ những khuynh hướng thấp như vượt qua những ảo cảm là một tiến trình thanh luyện liên tục có thể kéo dài qua nhiều kiếp sống.

Trong thời gian này, người môn sinh cũng bắt đầu nghiên cứu tinh thần và thiền. Thiền định sẽ giúp cân bằng và tích hợp tâm trí vào việc biểu đạt các phẩm tính của Linh Hồn và “suy nghĩ đúng đắn” (chánh tư duy - right thinking). 

Như vậy, cốt lõi là, Con Đường Dự Bị là giai đoạn thanh luyện để thiết lập một sự điềm tĩnh trong các thể thấp và bắt đầu thể hiện sự làm chủ:

- Thể trí - những suy nghĩ, tư tưởng và xác định động cơ của mình

- Thể cảm dục - bao gồm những ham muốn cảm xúc, phản ứng từ chối và thôi thúc

- Thể xác - loại bỏ chứng tham ăn, uống rượu hay bất cứ chất gây nghiện nào.

Thanh Luyện trên Con Đường Dự Bị là một khái niệm quan trọng trong hành trình tinh thần. Nó là một quá trình liên tục mà bạn sẽ phải tham dự vào cho đến tận Bậc Điểm Đạo thứ 4. Trong thời gian này, bạn sẽ đối mặt với những suy nghĩ và khuynh hướng tiêu cực khi chúng xuất hiện trong tâm thức của bạn… bởi vì sau tất cả, bạn đang thanh luyện tâm trí và thể cảm dục của mình khỏi bất cứ những gì KHÔNG thuộc về bản chất của Linh Hồn (Chân Ngã), bao gồm những ảo cảm và ảo tưởng.

Cụ thể là sẽ có những năng lượng hạn chế hay những khuynh hướng vô thức như nóng giận, ích kỷ và sợ hãi khiến bạn có thể gây tổn hại hay ngăn bạn không trải nghiệm được sự Nhất Thể (Oneness) và một sự chỉnh hợp hay tích hợp trọn vẹn với Linh Hồn.

Những năng lượng giới hạn này kết hợp với nhau tạo thành khuynh hướng gây tổn hại đến người khác và môi trường. Đây không chỉ là những phương tiện gây hại trực tiếp mà là những thứ vi tế như lòng tham, hành xử ích kỷ, thái độ gây hấn thụ động (passive-aggressive), lừa dối, thiếu tử tế hay lòng trắc ẩn, chỉ nghĩ đến bản thân “tôi” thôi, chỉ có “gia đình tôi”, “đảng phái chính trị của tôi”, “quốc gia, dân tộc của tôi”, v.v… Đó là những ví dụ của phàm ngã hành động tách rời với tâm thức của Chân Ngã (Linh Hồn).

Như một người chí nguyện trên con đường Dự Bị, phàm ngã đang làm việc trong những cõi vi tế để giúp bù lại những năng lượng gây tổn thương bằng năng lượng đối cực, ví dụ tính ích kỷ được thay thế bằng sự hợp tác, thiện chí hay tính vô tổn hại. 

Như một người chí nguyện trên con đường Dự Bị, bạn đang xây dựng nhân cách (character building - lập hạnh) và có một cảm thức trách nhiệm mới. Đây là một trong những minh chứng đầu tiên của sự tiếp xúc với Chân Ngã/Linh Hồn. Bạn thực hành tự chủ suy nghĩ, cảm xúc và hành động dọn đường cho những sự mở rộng vĩ đại hơn của tâm thức và công việc phụng sự. 

Lập Hạnh bao gồm:

- Học cách làm chủ Bản Thân trong suy nghĩ và hành động, ví dụ như vượt qua các chứng nghiện và thuần hóa bản chất phản ứng vô thức.

- Trở nên ý thức về các mãnh lực/năng lượng xung quanh bạn và hoạt động có trách nhiệm với chúng.

- Phát triển tính nhạy cảm với thế giới nội tại và những cõi giới cao cả, nghe theo những xung động từ Linh Hồn. 

- Bắt đầu theo dấu truy nguyên những lo lắng sâu xa như những nỗi sợ và cơn giận.

Con đường Dự Bị kết thúc vào khoảng thời gian được gọi là Bậc Điểm Đạo lần thứ 1. Bậc điểm đạo này liên quan đến sự khởi sinh tình yêu thương cho nhân loại trong trái tim. 

3. CON ĐƯỜNG ĐỆ TỬ NỘI MÔN (HUYỀN MÔN - ESOTERICISM)

Trên con đường Dự Bị, người chí nguyện đã bắt đầu tiến trình thanh luyện bản chất tam phân, ba thể thấp của mình (thể xác, thể cảm dục và hạ trí). Người chí nguyện sẽ tiếp tục quá trình thanh luyện, nhưng anh ta sẽ học cách làm chủ với ý chí những năng lượng lạc lối của mình. Anh ta sẽ vẫn còn bị lôi kéo bởi các mãnh lực và năng lượng như tức giận, ham muốn và ích kỷ (những thứ khó khăn để kiểm soát và thường không biết được gốc rễ sâu xa của chúng), nhưng anh ta đang học cách làm ổn định tâm thức của mình.  

Chú ý rằng, cho đến tận lần Điểm Đạo bậc 3, một người vẫn đang phân cực (trụ nhiều) ở cõi cảm dục, chứ không phải là cõi trí, có nghĩa là phàm ngã có nhiều động lực cá nhân cần phải cân bằng. 

Trên con đường Đệ Tử, cá nhân cam kết nghiêm túc và làm sâu sắc hơn công việc tinh thần Tích Hợp Linh Hồn. Lưu ý rằng, người đệ tử phải gom hết can đảm để đối diện và chuyển hóa những năng lượng thấp của chính mình. 

Phàm ngã của người đệ tử đang tiến hóa và bước vào một trường nhận thức, các mối quan hệ, các trách nhiệm và tầm ảnh hưởng mới mẻ và rộng lớn hơn.

Cuộc sống của anh ta được đặc trưng bởi một sự chuyển dịch từ việc phân cực trụ vào cảm xúc trong hạ trí đến một tiêu điểm tỉnh thức chú tâm trí tuệ (a mental-mindful focus). Ở giai đoạn này, một phương thức kiểm soát đáng kể các khuynh hướng cảm xúc và phản ứng được thiết lập.

Bằng cách nào? Thông qua tham thiền và cho phép năng lượng Bồ Đề (Buddhi) thay thế các năng lượng phản ứng của thể cảm dục.

Trên con đường Đệ Tử, người đệ tử học cách tập trung vào các cấp độ trí tuệ. Khi tập trung vào cõi trí như vậy, đường Antahkarana được xây dựng, tạo thành một chiếc cầu sẽ kết nối Hạ Trí Cụ Thể với Tam Nguyên Tinh Thần. Người đệ tử học cách sáng tạo và biểu đạt các hình tư tưởng với mục đích và ý định. Anh ta học cách mở rộng tâm trí mình, sử dụng các kỹ thuật trí tuệ.      

Người đệ tử sẽ nghiên cứu sâu sắc hơn về tinh thần để hiểu biết tốt hơn về Bản Thể nội tại. Sự phát triển trực giác, phân biện và phân biệt trong tâm thức vẫn tiếp diễn. Chân Sư D.K liệt kê 6 giai đoạn khác nhau trên con đường Đệ Tử, để đạt được đỉnh cao của việc mở rộng tâm thức.

Một mục tiêu tinh thần chính yếu đối với người đệ tử là bậc điểm đạo lần thứ 2, khi anh ta học cách làm chủ và kiểm soát được bằng ý chí tất cả những ham muốn và khuynh hướng thấp kém của mình. 

Tóm tắt về con đường Đệ Tử:

- Bạn thực hành sâu sắc hơn để là hiện thân của những giá trị Linh Hồn như hợp tác, thiện chí, bác ái - minh triết và tính vô tổn hại. Đây là việc thấu hiểu ý nghĩa và sự khác biệt giữa yêu thương và Ý Chí yêu thương. Nó giống như việc kết nối trái tim và tâm trí cùng với nhau để phụng sự.

- Năng lượng Bồ Đề dần dần thay thế bản chất phản ứng cảm tính của thể cảm dục.

- Dựa trên thành công của công việc trong các cõi nội tại của bạn và sự thanh luyện của chính mình, bạn cũng có thể được các Chân Sư/những Người Hướng Dẫn công nhận bạn là một phần của một nhóm trên các cõi nội tại tinh thần hay Đạo Viện của Chân Sư để thực hiện Thiên Cơ.

Các giai đoạn tích hợp phàm ngã

Trước khi một người nhận những bậc điểm đạo cao hơn với Linh Hồn và đạt được giải thoát, anh ta phải thành tựu ít nhất, những điều kiện sau trong tâm thức:

- Đưa các thể hạ trí, thể cảm dục và thể xác vào chỉnh hợp với Linh Hồn - như một toàn thể hợp nhất.

- Chất liệu của ba thể thấp được thay thế với những năng lượng tương ứng cao hơn từ Tam Nguyên Tinh Thần (Bồ Đề + Trí Tuệ).

Tỉ lệ chất liệu thay thế và sự Hợp Nhất Linh hồn của 3 thể thấp:

 Điểm đạo bậc 1 là 25%

 Điểm đạo bậc 2 là 50%

 Điểm đạo bậc 3 là 75%

4. CON ĐƯỜNG ĐIỂM ĐẠO

Các giai đoạn cuối của con đường tinh thần 

Trong những giai đoạn cuối của con đường tinh thần, người đệ tử trở thành Điểm Đạo Đồ khi tâm trí và ba hạ thể đã được kết nối và chi phối chủ yếu bởi Linh Hồn.

Trước đây, anh ta cân bằng các năng lượng phản ứng cảm tính trong thể cảm dục. Giờ đây, anh ta phải đối mặt trực tiếp với ảo tưởng, và giải quyết chúng trong thể trí của mình. Những thứ này đại diện cho những chướng ngại cuối cùng mà anh ta phải vượt qua trong tâm trí mình để tiến triển trên Đường Đạo.

Chính Linh Hồn trên cõi riêng của nó hòa giải các cặp đối lập liên quan đến ảo tưởng. Để điều này xảy ra, phàm ngã phải được phát triển và tích hợp với Linh Hồn. Tâm trí trở thành chiến trường và trận địa cho sự chuyển hóa. 

Với hai “phe” chiến đấu trong tâm trí, người đệ tử nhận ra trận chiến là giữa chính ý chí ích kỷ của mình với Ý Chí Thiêng Liêng cao cả. Anh ta chọn đứng trong bản thể tinh thần với Ý Chí của Bản Thể Cao Hơn. Ở giai đoạn này, có lẽ anh ta đã đang cảm nhận lực kéo của Chân Thần và phải sử dụng sự phân biện và điềm nhiên trong tâm trí để kiểm soát tất cả ảo tưởng.

Anh ta ý thức về Kẻ Chặn Ngõ (Dweller on the Threshold/Kẻ ngụ trên ngưỡng/Tổng Quả Báo: là phần mặt tối, gồm toàn thể các mãnh lực của bản chất thấp trong phàm ngã dưới dạng một hình tư tưởng được truyền sinh lực). Anh ta vẫn bị thu hút bởi vật chất và hình tướng, nhưng anh ta nhận ra sức kéo của cả hai, và rằng anh ta đứng trong tâm thức giữa hai mãnh lực lớn. 

Bởi vì người đệ tử đã qua thời gian tham thiền, sự hòa giải các cặp đối lập được gia tốc bởi sự tiếp xúc bởi Linh Hồn anh ta với năng lượng Bồ Đề (Tuệ Giác) khi nó thay thế chất liệu thể cảm dục.

Để tiến bước trên đường đạo 

Hãy ghi nhớ rằng, người đệ tử đang phát triển một định hướng trí tuệ và trở thành Người Quan Sát những suy nghĩ, cảm xúc và cảm giác của chính mình.

Một khi anh ta nhận ra một năng lượng cần thay đổi, một sự chuyển hóa hay điểm đạo (khởi đầu - initiation) trong tâm thức có thể diễn ra trong một thời gian tương đối ngắn. Điều này tùy thuộc và sự sẵn sàng buông bỏ năng lượng cũ của anh ta.

Trân trọng khủng hoảng - Khủng hoảng là cơ hội

Ai đó từng nói rằng: “Nếu bạn không có khủng hoảng nào trong cuộc đời mình thì hãy tìm một cái!” Nghe qua thì có vẻ khá lạ, bởi vì chúng ta đều muốn tìm bình an trong đời sống chứ không phải khủng hoảng. Trên thực tế, người đệ tử không đi tìm kiếm khủng hoảng mà anh ta tự thu hút nó vào mình (qua Linh Hồn) như là điều gì đó mà anh ta phải vượt qua và chuyển hóa bên trong chính mình.

Trước khi nói về khái niệm nội môn của Điểm Đạo, hãy nhìn vào một số định nghĩa về khủng hoảng:

Một điểm hay tình huống quyết định, quan trọng then chốt, một bước ngoặt.

Một tình trạng không ổn định như trong các sự vụ chính trị, xã hội hay kinh tế, liên quan đến một thay đổi mang tính quyết định.

Một điểm trong câu chuyện khi một mâu thuẫn đạt căng thẳng cao nhất và phải được giải quyết.

Như vậy, với khủng hoảng nối tiếp khủng hoảng trong đời mình, liệu anh ta có thực sự học được gì từ chúng? Anh ta sẽ được kiểm tra để đồng bộ trải nghiệm/tri thức trong tâm thức điều mà anh đã học được. Kết quả tích cực sẽ là nhiều tỏa chiếu từ Linh Hồn hơn và trải nghiệm học được sẽ được lưu chứa trong Bản Thể của anh (Thể Nguyên Nhân + những Nguyên Tử Thường Tồn).

Thể Nguyên Nhân là Cơ Thể của Linh Hồn (linh hồn thể) và kho chứa của minh triết được tích lũy từ nhiều kiếp sống. Nó lưu chứa 5 Nguyên Tử Thường Tồn hiện hữu trên phân cảnh (cõi phụ) thứ nhất của 5 cõi trong Cấu Tạo Con Người.

Link video về Thể Nguyên Nhân: https://youtu.be/vEe9IJtPpcc

Khi con người bắt đầu hướng đến hành trình chỉnh hợp hoàn toàn Phàm Ngã của mình với Linh Hồn, anh ta sẽ phải thanh lọc và chuyển hóa mọi thứ trong tâm thức của mình, những gì cản trở anh nhận biết trực tiếp thượng trí hay Thiêng Liêng trong bản chất của chính mình. Trong quan điểm nội môn, chúng ta xem khủng hoảng như một cơ hội để thay đổi và chuyển hóa trong tâm thức. 

Vậy cái gì được chuyển hóa? Phần lớn đó là những kiểu mẫu tư tưởng thâm căn cố đế trong tâm thức ngăn chặn bạn không nhìn thấy được rõ ràng và nhận biết được trực tiếp. Nó đã ở với bạn suốt cuộc đời và rất nhiều khả năng từ những kiếp sống trước nữa. 

Việc thanh luyện vẫn tiếp tục khi bạn muốn cuối cùng trở thành Bản Thể Cao Hơn (Chân Ngã).

Vào thời điểm khủng hoảng, Điểm Đạo Đồ trở thành, hay hiện thân trong tâm thức các phẩm chất của Tam Nguyên Tinh Thần trong tâm trí mình. Hành động “hữu thức” này góp phần hướng đến điểm đạo thực sự hay sự mở rộng nhận thức.

Lưu ý rằng trong suốt con đường giải thoát và các tiến trình điểm đạo, vô số kiếp sống có thể đã trải qua trước khi Điểm Đạo Đồ thành tựu được việc làm chủ các cõi giới thấp.

Con Đường Điểm Đạo

Giai đoạn cuối của hành trình tinh thần là Con Đường Điểm Đạo.

Nhiều hệ thống nội môn từ Ai Cập cổ đại đến Rosicrucians và Hội Tam điểm có những nghi lễ khởi đầu (initiation/điểm đạo). Nhưng khởi đầu (điểm đạo) của cái gì hay đi vào cái gì?

Đó là đi vào một sự hiểu biết mới hay mở rộng về Bản Thể thực sự” Bất cứ dạng phát triển nào dành cho cá nhân cũng có thể được áp dụng hướng đến tập thể (nhóm), ví dụ như công ty hay quốc gia. Điểm đạo là một tiến trình phát triển mà ở đó diễn ra một sự định hướng mới về thế giới (cả bên trong và bên ngoài). Vì thế, điểm đạo là một từ khác cho sự tiến hóa của bản ngã và tích hợp với Bản Thể hay nhóm (tập thể)... và đó là một sự dịch chuyển hệ mô hình trong tâm thức (a paradigm shift in consciousness).

Điểm đạo đồ hiểu rằng anh ta là “Vị Thầy của chính thực tại của mình.” Vì thế, anh ta trở nên tự tiến hóa. Anh ta học cách dịch chuyển nhận thức về thực tại của mình đến một cấp độ tri kiến và hiểu biết mới.

Anh ta phải trải qua 4 bậc điểm đạo chính trước khi trở thành một Chân Sư Minh Triết. Ba bậc điểm đạo đầu tiên liên quan đến việc vượt qua các chướng ngại chính. Cuộc điểm đạo thứ nhất liên quan đến việc làm chủ thể xác, cuộc điểm đạo thứ nhì liên quan đến việc kiểm soát thể cảm dục, và cuộc điểm đạo thứ ba liên quan đến việc làm chủ thể trí. Tuy nhiên, nói như thế không có nghĩa là trong cuộc điểm đạo lần thứ nhất người điểm đạo đồ chưa có một sự kiểm soát nào đối với thể cảm xúc cũng như phát triển thể trí. Người ứng viên điểm đạo của cuộc điểm đạo thứ nhất đặt trọng tâm vào việc kiểm soát và làm chủ thể xác, nhưng vẫn đồng thời làm chủ thể tình cảm của mình và phát triển trí tuệ. Vấn đề ở đây là trọng tâm của việc kiểm soát là ở thể xác. 

Điểm đạo bậc 1 - Chiến thắng những ham muốn vật chất, thuộc cõi hồng trần, và các chứng nghiện. Khởi sinh Thiên Tính trong Trái Tim - tương ứng với sự Giáng Sinh của Đức Christ. Được Chân Sư và Đạo Viện (Ashram) lưu ý. Luân xa được khơi hoạt trong cuộc điểm đạo thứ nhất thường là luân xa tim. Khi luân xa tim phát triển thì năng lượng của các luân xa thấp sẽ chuyển dịch vào luân xa tùng thái dương, rồi từ đó đến luân xa tim. Con người bắt đầu có ý thức tập thể, làm việc vì tập thể, phát triển lòng từ ái, yêu thương. Luân xa tim được khơi hoạt chế ngự thể cảm dục hữu hiệu hơn, và phụng sự nhân loại lớn lao hơn.

Điểm đạo bậc 2 - trung hòa những đam mê cảm xúc bằng ý chí. Cuộc điểm đạo thứ nhì đánh dấu sự kiểm soát triệt để thể tình cảm. Các thói hư, tật xấu, ích kỷ, tham lam … phải được loại bỏ, đồng thời người đạo sinh cũng loại bỏ các ảo cảm (glamours), cũng như trước khi điểm đạo lần 3, y phải loại bỏ tất cả ảo tưởng (illusions). Trong cuộc điểm đạo thứ nhì, luân xa được phát triển là luân xa cuống họng. 

Việc làm chủ các hạ thể của chúng ta không diễn ra tuần tự mà phải được thực hiện đồng thời. Đức DK nhấn mạnh điều này như sau “chúng ta không nên hiểu lầm rằng toàn cả tiến trình này đi theo cùng những bước vào những giai đoạn bất biến, kế tiếp nhau. Nhiều điều được thực hiện kết hợp, đồng thời, bởi vì công tác chế ngự rất chậm chạp và khó khăn; nhưng trong khoảng thời gian giữa ba cuộc điểm đạo đầu tiên phải đạt được và giữ được một mức độ tiến hoá nhất định của mỗi thể trong ba hạ thể, trước khi vận hà có thể được phép mở rộng thêm một cách an toàn. Nhiều người trong chúng ta hiện đang làm việc trên tất cả ba hạ thể, khi dấn bước trên Đường Dự bị.”

Thời gian giữa cuộc điểm đạo thứ nhất và cuộc điểm đạo thứ nhì là dài nhất, trải qua rất nhiều kiếp sống. Ngài cũng ví dụ cho ta thấy điều này được biểu tượng trong cuộc đời của Chúa Jesus. Chúa Jesus được rửa tội vào năm 30 tuổi, giảng đạo trong ba năm và bị đóng đinh năm 33 tuổi. Chúa giáng sinh tượng trưng cho cuộc điểm đạo lần 1, chịu lễ rửa tội tượng trưng cho cuộc điểm đạo lần 2, Ngài biến hình trước các đệ tử là biểu tượng cho cuộc điểm đạo lần 3, và việc Ngài bị đóng đinh trên thập tự giá là biểu tượng cho cuộc điểm đạo lần 4. 

Sau khi được điểm đạo lần thứ hai thì cuộc tiến hoá sẽ xảy ra nhanh chóng. Cuộc điểm đạo thứ ba có thể xảy ra trong cùng kiếp sống hoặc trong kiếp tiếp theo. Cuộc điểm đạo thứ tư cũng thế. Sau khi được điểm đạo lần thứ tư trở thành một vị Arhat (La Hán) vị điểm đạo đồ không còn bị bó buộc phải tái sinh vào cõi trần nữa. Do đó cuộc điểm đạo lần hai được xem là cuộc điểm đạo khó khăn nhất trong cuộc tiến hoá của một người đệ tử.

Điểm đạo bậc 3 - hạn chế bất cứ những khuynh hướng chia rẽ nào của tâm trí. Điều này có nghĩa rằng anh ta đã dịch chuyển từ việc trụ ở cõi cảm dục đến phân cực ở cõi trí, có một tầm nhìn về Thiên Cơ, và Linh Hồn, như người dẫn dắt chính trước giờ, bước sang một bên, để giờ đây Chân Thần hay Tinh Thần Thuần Khiết là Mãnh Lực dẫn dắt chính yếu. Bậc điểm đạo này đôi khi được gọi là sự Biến dung (Transfiguration), toàn thể phàm nhân chìm ngập trong ánh sáng từ trên xuống. Người Đệ Tử - Điểm Đạo Đồ được ánh sáng của Tinh Thần thuần khiết hay Chân Thần (Monad) truyền vào. Chỉ sau cuộc điểm đạo này, Chân thần mới dứt khoát hướng dẫn Chân nhân và ngày càng tuôn đổ sự sống thiêng liêng của Ngài vào trong vận hà đã được chuẩn bị và thanh luyện. Bậc điểm đạo này đánh dấu lần đầu tiên phàm ngã của người đệ tử có thể kết nối trực tiếp với Chân Thần. Ý chí phàm ngã được hợp nhất với Ý Chí của Chân Thần. Một điểm đặc biệt khác là sau kỳ điểm đạo lần ba thì các quan năng thần thông như nhãn thông và nhĩ thông cũng phát triển trong vị điểm đạo đồ, và ngài có thể nhận biết các thành viên khác của Thánh đoàn. Việc phát triển quan năng thần thông trong vị điểm đạo bậc ba là đương nhiên vì tại cuộc điểm đạo này luồng hỏa xà Kundalini được kích hoạt, đi lên luân xa đỉnh đầu và khơi hoạt luân xa đó.

Điểm đạo bậc 4 - Từ Bỏ (Renunciation). Phàm ngã của người điểm đạo đồ giờ đây kết nối trực tiếp hay hợp nhất với các năng lượng của Tam Nguyên Tinh Thần. Các năng lượng này thấm hoàn toàn não bộ, thể trí và phàm ngã tam phân. Hoàn toàn giải phóng khỏi tất cả những dính mắc với sự sống hình tướng ở bậc điểm đạo thứ 4, phàm ngã của vị điểm đạo đồ không còn điều gì trong tâm thức hay nghiệp quả trói buộc anh ta ở các cõi giới thấp của sự tiến hóa con người. Vòng luân hồi tái sinh được hoàn thành và Thể Nguyên Nhân được phá hủy. Vị điểm đạo đồ bậc bốn bắt đầu điều hợp thể Bồ đề của mình và làm chủ năm phân cảnh giới thấp của tam giới. Tại giai đoạn cuối cùng này, Tinh Thần Thuần Khiết - Chân Thần giờ đây sẵn sàng để trở thành Chân Sư, làm chủ tất cả bảy cõi giới của Cõi Hồng Trần Vũ Trụ. Ngài có thể lựa chọn tiếp xúc với các cõi giới thấp để phụng sự theo ý muốn. 

“Cuộc đời của người được điểm đạo lần thứ tư, hay là cuộc điểm đạo Thập giá hình, là một cuộc đời hy sinh lớn lao và đầy đau khổ. Đó là cuộc sống của người thực hiện hạnh Đại Từ Bỏ, và ngay cả ở phương diện ngoại môn cũng có vẻ gian lao, khó khăn và đầy đau khổ. Ngài đã đặt tất cả, ngay đến phàm nhân đã hoàn hảo của mình, trên bàn thờ hy sinh, và không còn gì nữa. Tất cả đều bị từ bỏ, bạn bè, tiền bạc, danh vọng, tiếng tăm, địa vị trong đời, gia đình, và ngay cả chính sự sống.” Điều này tóm tắt thật đầy đủ cuộc đời của vị điểm đạo đồ bậc 4, mà ta có thể thấy thể hiện qua cuộc đời của bà H.P. Blavatsky, Chúa Jesus…

Cũng chính trong cuộc điểm đạo này mà Đức Sanat Kumara (Đức Ngọc Đế, Đức Thái Cổ - Ngài giáng lâm địa cầu đã 18 triệu năm và vẫn mãi mãi xuân xanh) lần đầu tiên thực hiện chủ trì điểm đạo. Trước đó thì Đức Maitreya là vị chủ trì buổi lễ. Lý do như đức DK giải thích là do “phàm nhân đã đạt đến một mức rung động rất cao, vật chất trong cả ba hạ thể tương đối thanh khiết, và mức thấu hiểu của phàm nhân về công việc phải làm trong tiểu vũ trụ, cũng như  về phần chia sớt công tác của đại vũ trụ đều rất tiến bộ…” do đó vị điểm đạo đồ có thể đứng trước đấng Sanat Kumara mà các hạ thể không bị tàn phá vì rung động cao tột của Ngài. 

---

Tham khảo thêm: https://www.minhtrietmoi.org/WPress/diem-dao-phan-2/ 

[Sau quả vị điểm đạo lần thứ năm, người đạo đồ có thể nhận hai cuộc điểm đạo nữa trên hành tinh này, và danh xưng cho quả vị đó là Chohan, đấng Đế Quân. Nếu vị điểm đạo đồ bậc bảy thuộc cung hai thì Ngài được gọi bằng danh xưng Bồ Tát hoặc Phật. Điều này khác với giảng dạy của Ông C.W. Leadbeater cho rằng con người có thể đạt điểm đạo 9 lần trên địa cầu này. Vị Chohan là vị đã đạt 6 lần điểm đạo, còn đức MahaChohan hoặc Manu (Bàn Cổ của một giống dân) hoặc Bồ Tát  là vị đã đạt 7 lần điểm đạo. Đức Phật đã đạt 8 lần điểm đạo]. 

[Lược dịch bài giảng của Thầy David Hopper, trường nội môn Morya Federation https://moryafederation.com. Toàn bộ bài giảng của Thầy có thể được xem tại https://www.makara.us/portal/?page_id=838.]



Thứ Ba, 27 tháng 10, 2020

Thức tỉnh và hành trình của Người Hùng (The Hero's Journey)

 


“Cô là ai?” con sâu bướm hỏi Alice. "Alice ở Xứ Sở Thần Tiên" là những câu chuyện về Alice, một cô bé đang chìm trong một giấc mơ và cố gắng thức tỉnh. Bạn biết không, Louis Carroll, tác giả câu chuyện, là một nhà Thần Triết (Theosophist).

Khi bạn bắt đầu trên một hành trình mới, bạn phải có cảm thức về mình là ai, nếu không, bạn sẽ bối rối và không biết đi đường nào. Vì thế, trên hành trình này, bạn sẽ cần thường xuyên đặt câu hỏi “Tôi là ai?”

Ban đầu, Phàm ngã hoạt động như một thực thể riêng biệt, biểu đạt “cái Tôi” của nó trong tất cả những gì nó làm. Nó chưa được tích hợp hay ảnh hưởng bởi Linh Hồn và vẫn còn đồng nhất mạnh mẽ với các thể thấp, bị điều khiển bởi dục vọng vật chất và phản ứng cảm tính. Thông qua cái gọi là Thôi Thúc của Linh Hồn, Phàm ngã tỉnh thức về tinh thần. Bạn nhận ra rằng bạn sẽ muốn tìm kiếm và hiểu biết những chân lý cao cả về bản thân mình, và bản chất chân thật của riêng mình. Kết quả là, bạn trở thành một “người chí nguyện”. Đây là khởi đầu của Con Đường Giải Thoát! Sau khi tham thiền một thời gian và qua nhận thức mở rộng của chính người chí nguyện, cuối cùng anh ta đặt mình trên con đường hướng đến sự hợp tác trọn vẹn với Thiên Ý và Thiên Cơ Tiến Hóa. Mục tiêu ban đầu trong công việc tinh thần của bạn đó là tạo ra một “phàm ngã được tích hợp với Linh Hồn.” 

HÀNH TRÌNH CỦA NGƯỜI HÙNG (The Hero's Journey) 

Theo Joseph Campbell, chúng ta sẽ thấy qua văn học và truyền thuyết huyền thoại một kiểu mẫu “Hành trình của Người Hùng” [Hercules, Frodo trong Chúa Tể những Chiếc Nhẫn, Harry Potter, Pinocchio, Dế Mèn Phiêu Lưu Ký...]. Hành trình này tương ứng với con đường giải thoát hay hành trình của Linh Hồn. Các đặc trưng chính của hành trình cho người hùng đó là:

- Tiếng gọi phiêu lưu. Đây là một định mệnh đã triệu hồi người hùng và thay đổi trọng tâm tinh thần và đưa anh ta đến một nơi vô định. Ví dụ như Siddhartha (Đức Phật) đã rời bỏ sự an toàn trong lâu đài để phiêu lưu đi vào thế giới vô định.

- Con Đường Thử Thách là một loạt những thử thách, nhiệm vụ mà một cá nhân phải thực hiện để bắt đầu chuyển hóa. Điều nhấn mạnh ở đây đó là người tìm đạo học cách siêu việt những giới hạn của tư duy và cảm xúc trong tâm thức làm cản trở sự tiến triển tinh thần của anh ta. Anh ta học cách quan sát và lắng nghe với những giác quan của mình, và thông qua sự thanh luyện, cuối cùng anh trở thành người phụng sự Thiên Cơ.

- Người hùng hy sinh phàm ngã - bản ngã thấp kém, để sống trong Tinh Thần cao cả hơn, chuyển đến trạng thái của tình thương thiêng liêng, từ bi và minh triết. Trở về với phần thưởng, trưởng thành hơn. Anh ta chia sẻ minh triết của mình với mọi người, vì ích lợi của nhân loại như một hành động phụng sự. 

CHUẨN BỊ CHO THÁNH ĐẠO - THANH LUYỆN VÀ LẬP HẠNH 

Công việc tinh thần để chuyển hóa tâm thức đã được các Chân Sư như Đức Phật và Đức Christ và những người khác nữa, thực hiện từ rất lâu. Các Đấng cao cả đã làm cho con đường giải thoát dễ dàng hơn khi các Ngài vượt qua những giới hạn trong chính tâm thức của mình, đưa đến tầm nhìn lớn hơn về Con Đường Đạo và chúng ta, những con người, thực sự là ai.

Có lẽ, di sản vĩ đại nhất mà các Ngài trao cho chúng ta là những Giá Trị Tinh Thần. Những Giá Trị Tinh Thần là những năng lượng vi tế ảnh hưởng cách một người hành xử và tác động đến đạo đức cơ bản trong các lĩnh vực tôn giáo, chính trị, hoạt động xã hội, và trong mọi ngành của tư duy con người. Về cơ bản, chúng mô tả một con đường hướng đến việc sống đúng đắn.

Những ví dụ về các giá trị này bao gồm: hợp tác, thiện chí, bao dung, bao hàm, cảm thức  về trách nhiệm cá nhân, công bằng xã hội và tính vô tổn hại. Thông qua việc thực hành những giá trị này, những người tìm đạo thúc đẩy sự khai mở tinh thần của chính mình và trở thành hình mẫu cho những người khác.

Khi ngày càng nhiều người trân trọng và sống với những giá trị này thì cuối cùng những giá trị tinh thần này sẽ đưa đến một sự chuyển dịch mô thức trong tâm thức, lúc đó nhân loại sẽ được tái định hướng từ phản ứng cảm tính đến một sự thấu hiểu với lý trí và trí tuệ hơn. Và kết quả là nhân loại hướng đến việc thực hành những mối quan hệ con người đúng đắn. Nói cách khác, đó là biểu đạt tình thương và minh triết trong tất cả mọi hoạt động và tương tác của bạn.

[Lược dịch bài giảng của Thầy David Hopper, trường nội môn Morya Federation https://moryafederation.com. Toàn bộ bài giảng của Thầy có thể được xem tại https://www.makara.us/portal/?page_id=838.]